ღ♥ °•° --> 8A-Quang Trung-Vinh< -- °•° ♥ღ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

ღ♥ °•° --> 8A-Quang Trung-Vinh< -- °•° ♥ღ

8A no.1♥Welcome to our 4rum-class 8A♥8A no.1
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 (M) love teacher (longfic/yunjae)

Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeFri Sep 02, 2011 4:08 pm

Title: love teacher
au: kuru
Ratings: NC- 17+
Disclaimer: họ không bao giờ thuộc về tôi TT^TT
War: fic này sẽ là thảm họa nếu bạn anti thầy giáo dạy thể dục đấy!!!
Pairing: Yunjae và vài cp khác


LỜI TÁC GIẢ ( NÊN ĐỌC):
Chân thành cảm ơn heechan ss và kat ss đã giúp kuru thực hiện fic này! nếu không có 2 ss chắc em có nước đi chăn lợn chứ không thể làm fic được. kamsa!!! coi như fic này em tặng 2 ss
bạn nào muốn làm quen, đóng góp fic cho kuru xin làm ơn add nick này nhé! : yunyunjaejae_4ever
KAMSA các reader yêu quý



~ START FIC~
..........CHAP 1..................

- Các em! yên lặng

Thầy giáo dạy thể dục bơi lội cầm thước gõ canh cách

- Thầy Kang! 1 tên lau chau nói- Có phải hôm qua thầy bận " chăm sóc "vợ nên giờ mệt quá không dạy được phải không ạ?

Bọn học sinh phá lên cười sằng sặc. Thầy Kang hodong quê mặt, đập mạnh 2 bàn tay lên bàn

- không phải chuyện đó! mà chuyện đó cũng không phải chuyện các em!Hôm nay thầy muốn giới thiệu với các em 1 thầy giáo dạy thể dục mới kiêm chủ nhiệm mới của các em, chứ các em làm bao nhiêu thầy cô quá!!!!!

Bọn con gái eo éo:

- Ai vậy thầy? Đẹp trai không thầy để bọn em cua! chứ cứ cục gạch như thầy thì...

- Loạn rồi! Thầy Jung, thầy vào đi!

Người thầy mới bước vào, dáng điệu quê mùa, bọn học sinh giả vờ nôn ọe, đứa lại nói móc " Thầy manly quá tụi bay"

- Đây là thầy Jung Yunho từ Gwangju lên sẽ là người dạy chúng ta môn thể dục. Các em phải nghe lời thầy Jung nhá! Thầy còn trẻ mới có 35 tuổi thôi! Các em phải giúp thầy nghe chưa?

Thầy Jung cúi thấp người xuống. Chiếc áo sơ mi kẻ caro và chiếc quần bụi lấm tấm làm người thầy này đã già hơn tuổi. Mái tó rối xù cùng cặp kính Nobita hổng giống ai đã làm người thầy này thêm phần lập dị. Bọn học sinh thì thào : " Già chát à". Thầy jung vẫn cười xã giao tự giới thiệu gia cảnh bản thân ( hay còn gọi là pờ zồ phai ạ) Xong xuôi, Thầy hodong chỉ vào 1 học sinh:

- Thầy Jung thấy thằng nhóc kia không? Nó là Kim jaejoong, đầu sỏ của lớp siêu quậy này! Môn bơi lội nó đứng chót! Môn nào cũng vậy hết! Thầy làm sao chứ tôi bó tay với nó rồi!

Thầy Yunho gật đầu. Đầu sỏ ư? Nó đẹp, ừ, rất đẹp! Mái tóc đen dày ôm sát gương mặt trắng mịn, xinh đẹp. Đôi mắt nó to tròn, cánh mũi nó thanh thanh, đôi môi nhỏ nhắn tựa cánh hoa anh đào bay trong gió sớm mai. Nó phanh 2 chiếc cúc áo, để lộ bộ ngực trần trắng muốt. Nó rất quyến rũ! Quyến rũ nhất trong những người thầy Jung đã gặp...

- Thôi xong rồi! Tôi về đây!

Thầy hodong đi ra ngoài. Jaejoong đứng đó, viết vỏn vẹn vào 1 tờ giấy xé nham nhở " Bắt nạt thằng cha dạy thể dục này đi!" rồi chuyền tay cho mấy đứa khác, mỉm cười man rợ
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeTue Sep 06, 2011 10:21 am

~~~~~ CHAP 2~~~~~

Đang đi rất bình yên giữa sân trường, thầy Jung sải từng bước chân thì... " ÀO" ...từ đâu đó ở tầng trên 1 xô nước lạnh tạt ngay vào người thầy. Tất nhiên, thầy không thể không tức giận nhìn lên trên:

- Em nào mà hỗn vậy hả?

- Ô! trúng thầy sao? em tính dội con kiến, ai bảo thầy đi qua làm chi! Tội thật!

Jaejoong cười sằng sặc rồi đi vào lớp, theo sau là mấy đứa bạn khác nhìn thầy rất đểu

.............................

Vừa đến lớp buổi dạy đầu tiên, thầy đã thấy Jaejoong xí xớn chạy ra nói rất ngọt:

- Thầy ơi! để em xách cặp giùm cho!

Chưa kịp phản ứng thì Jaejoong đã cầm cặp chạy tót vào lớp. Yunho vội nghĩ: " có lẽ mọi người đã nhầm khi nghĩ thằng nhóc này bất trị!". Bước vào lớp, cái cặp vẫn y nguyên trên bàn, thầy thò tay vào lấy quyển giáo án thì...

- trời đất! em nào dám đổ mực vào cặp tôi????

Bọn học sinh im lặng nhưng không cần phải trả lời, thầy cũng đoán ra kẻ đó là ai trong cái lớp này. Còn ai nữa...

...............................

- Thầy ơi! em nhờ thầy 1 chút! - vẻ mặt Jaejoong rất tội nghiệp

- Sao vậy Jaejoong?

- Em có chút rắc rối với cái khóa quần - Thật sự vẻ mặt chân thành không ngờ làm thầy Jung dễ mắc lừa

- Có chuyện gì xảy ra với nó?

- Em không thể kéo nó lên được!

Jung Yunho- như con cá bị mắc lừa, mỉm cười hiền từ:

- Được rồi! để thầy giúp xem!

Rồi thầy cúi xuống sửa sửa. 1 thằng con trai nào đó không biết hét lên:

- OMONA! thầy ơi! thèm sex quá thì về cưới 1 cô vợ mà làm tình! tha cho đại ca bọn em! Bọn mày ới! chụp hình lại làm kỉ niệm đi!

Thầy thoạt đầu ngỡ ngàng rồi ngước lên lại thấy bộ mặt đểu đến man rợ của Kim Jaejoong thì hiểu ra bèn quay lưng đi. Còn nghe thấy tiếng trêu chọc thâm hiểm của chúng sau lưng và 1 câu rất đau của kim Jaejoong:

- Cảm ơn bọn mày nhá! nếu không anh mày...(liếc Ho 1 cái) ...có chuyện lớn thì tội bọn mày lắm!
.......................
Kết thúc 1 tuần dài dằng dặc với đám học trò siêu quậy, thầy Jung bước vào phòng dành cho giáo viên với 1 tâm trạng u ám hơn bao giờ hết. Ngồi phịch xuống ghế dành cho giáo viên, Thầy Hodong đập vai Yunho:

- Kết quả đầu tuần của thầy ra sao?

- nản...

- Thầy là người trụ rất giỏi đấy! tôi còn bị bọn bó nhét kiến lửa vào túi cơ!

Rồi thầy Hodong cười vang, vừa tỏ vẻ an ủi cho thầy Jung bớt căng thẳng. Cô giáo Yoona dạy VĂn đi tới, mỉm cười vỗ vai thầy Jung, trấn an:

- Thầy đừng lo lắng quá! tôi và các giáo viên khác sẽ giúp thầy tận tình mà!

Cô giáo Yoona là 1 cô giáo đẹp và năng động, cô rất tốt với tất thảy mọi người, và khi nhìn thấy Yoona, Yunho như nghe thấy tiếng tim mình đập khá lỗi nhịp. 1 vài giáo viên khác đùa vui:

- Thầy Jung chấm cô Yoona rồi hả? Sao mà mặt đỏ như mới đi nắng thế??

Yunho cúi đầu, đỏ mặt, rồi cười mà nói:

- Không có đâu ạ! các thầy đùa quá rồi!

Cô Yoona cũng đỏ mặt, cầm quyển giáo án che mặt cười ngượng ngịu rồi quay lưng đi.
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeSun Sep 25, 2011 4:56 pm

~~~~ CHAP 3 ~~~


- Mày có đưa tiền cho tao không?

JAejoong cùng vài đứa bạn trừng trộ với 1 thằng nhóc lớp 8 đeo kính, khúm núm nép vào tường, sợ hãi ôm khư khư cái cặp sách

- Em...em không có tiền...

- Được rồi!

Jaejoong buông 1 câu nghe gần như là buông tha cho thằng nhóc, nhưng rồi, cậu quay sang thằng bạn tóc đỏ bên cạnh:

- Nó nói nó không có tiền! mày lại lục túi nó cho tao! có 1000 won nhổ 1 nắm tóc!MAU!!!!

Thằng bé tái mét mặt mày, rum run tay thò vào cặp, lôi ra 1 cái phong bì bọc kĩ:

- Của ...của anh đây...

- Thế có phải hơn không! Còn nữa không? Đem ra hết cho tao!

- Dạ,... hết...rồi anh ạ! đó là tiền nộp học của em...

- Nộp học làm gì! Nhồi vào đầu lại thêm ngu! cho tao ăn còn được ối lợi ích! Thôi! về đi kẻo cảm lạnh bố mẹ lo!

Đúng chất vừa đấm vừa xoa, cậu cười hả hê với vẻ mặt hậm hực của thằng bé rồi khoát tay cho 3 đứa bạn đi cùng mình. Được 1 lúc, cậu rút tiền ra, đếm đếm:

- nhiều đấy! làm tăng 1 quán karaoke nha!

Cả đám hò reo hoan hỉ hưởng ứng. Jaejoong vừa đi vừa kể hả hê:

- Mày thấy lão Jung Yunho cả tuần qua bị tao hành thế nào?

- Ấy! Anh hành lão ấy toàn chiêu độc! bọn em phải phục luôn!

- Nhất là lúc tao thấy mặt lão hoảng hốt là tao sướng! haha!!! Trông ngu phải biết bọn mày nhỉ!

Jaejoong quơ chân đá 1 cái lon đang lăn lóc gần mũi giày cậu và... " BỐP"... Trúng ngay 1 tên to con tay chân đầy xăm, hắn quay lại gào lên như 1 con chó:

- Thằng nào dám láo với tao?????

Thấy vẻ mặt lấm lét của Jaejoong hắn hiểu ngay. Tên đó to con gấp mấy lần cậu, mặt mũi bặm trợn, sẹo đầy cả 2 cánh tay, cậu nuốt trôi nước bọt chờ đợi hắn làm thịt mình:

- là mày sao?

Hắn túm lấy mái tóc cậu, cậu thụi vào " chỗ hiểm" của hắn rồi chạy thục mạng cùng 3 thằng bạn để cho hắn tức tối gào lên theo sau. 1 chốc, cậu dừng:

- haha! đố cả họ nhà mày cũng không bắt nổi ta!

Cả 4 người phá lên cười rồi đi đến karaoke, họ chọn 1 phòng khá kín rồi kêu vài chai rượu uống. Jaejoong uống rất hăng, chẳng mấy chốc, cậu đã say bí tỉ rồi. Đang mơ mơ màng màng thì..." Rầm"... chính là cái tên bị cậu đá lon và " chỗ hiểm" ban nãy! Hắn cười khề khà:

- Ta lại gặp nhau nhỉ! Trái đất nhỏ thật!

Hắn ra hiệu cho vài tên đầu gấu đi cùng:

- Làm thịt 3 thằng này! Thằng tóc đen này để tao!

Chúng dạ vâng rồi lôi cổ bạn cậu ra ngoài. Chỉ còn hắn với cậu trong phòng, hắn đóng cửa rồi dùng 1 chai sochu đổ từ trên đầu cậu đổ xuống, nước chảy đến đâu, chiếc áo sơ mi mỏng manh của cậu càng ép sát vào thân hình cậu, để lộ rõ từng đường cong tuyệt mĩ trên cơ thể cậu.

- mày...mày dám...

- Tao dám! vì mày đã láo với tao!

Hắn vứt chai sang 1 bên, đẩy cậu nằm xuống ghế sofa rồi lột phăng y phục trên cơ thể cậu, dùng đôi tay dơ bẩn, nhơ nhớp xoa nắn ngực cậu

- Mày....mày... KIM JAEJOONG TA SẼ KHÔNG THA CHO MÀY!

- Say rồi mà vẫn lớn tiếng nhỉ!

Hắn bóp mạnh thành viên của cậu làm cậu rên rỉ thật lớn. Hắn giơ thành viên bự của hắn ra, chờn vờn trước cái lỗ của cậu chực đưa vào thì... " RẦM"...
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeSun Sep 25, 2011 5:08 pm

~~~~ CHAP 4 ~~~~

" Rầm"... Cánh của bật mở làm cả 2 giật mình. Thầy Jung Yunho đứng ở ngưỡng cửa, tức giận nhìn gã bự con kia! Hắn kéo khuy quần lên, cười hể hả

- Tính làm anh hùng cứu mĩ nhân hả?

Mặc kệ lời nói của hắn, thầy đã nhảy vào quật hắn bằng 1 cú quật vai điệu nghệ đúng chất dân nhà võ. Hắn đầu tiên còn đơ sau bật dậy, gườm gườm, sờ vào cục u to tướng sau đầu đã chảy máu rất nhiều

- Mày...mày nhớ đấy!

Hắn bỏ chạy. Yunho chạy đến bên Jaejoong, thầy cởi áo khoác ra khoác vào người cậu:

- Em có sao không? May mà thầy đến kịp!

Jaejoong lắc đầu, cơ thể run lên từng chập vì sợ hãi chuyện vừa rồi. Cậu nhìn thầy bằng con mắt biết ơn lẫn tủi nhục. Chắc thầy lấy làm kinh tởm cậu lắm! Cậu đoán.

- Quần ảo của em đâu? Sao không mặc. Cảm lạnh bây giờ~

Jaejoong chỉ vào 1 đống bùi nhùi rách bươm nằm bên cạnh, thầy gật gù hiểu ý rồi mặc áo khoác của mình vào cho cậu, gài cẩn thận từng nút áo lại. Jaejoong đánh liều hỏi:

- Sao thầy biết em ở đây?

- Ban nãy thầy đi mua 1 vài thứ! Thấy Junki và 2 đứa nữa bị đánh nên thầy chạy vào giúp! Bọn nó kêu thầy hãy lên cứu em nên thầy vội vã chạy lên đây! em không sao là tốt quá rồi! Nếu không thầy sẽ cảm thấy rất có lỗi với em và gia đình em!

- Gia đình em à?- Jaejoong bật cười 1 cách vô thức, nước mắt lăn dài trên 2 gò má hồng hào- thầy không cần cảm thấy có lỗi đâu vì họ chết cả rồi!

Yunho im lặng, thầy nhìn cậu bằng con mắt sâu thăm thẳm buồn thương vô hạn. Jaejoong ghì lấy chiếc áo của thầy , thở dài hiu hắt. Yunho hỏi bằng 1 giọng vừa thông cảm vừa hi vọng:

- Thế bà con thân thích của em còn không?

- Không ạ! Ai mà muốn gánh cái của nợ như em cả! haha... tệ quá đúng không, thầy?

Thầy vuốt khẽ tóc mái của Jaejoong, nói những câu nghe an ủi nhất có thể. Rồi bỗng quay lưng cõng xốc cậu lên.

- Thế để thầy cõng em về! ở đây lâu không tốt đâu em. Nhà em ở đâu?

- 1 khu chung cư bỏ hoang hơn 7 năm rồi! Nó ở đường 12 quận Sun. Thầy biết chứ?

- à... rồi!

Thầy gật đầu ra chiều thông hiểu, ôm chắc cậu thầy cõng cậu đi về căn nhà.

.........................................

- Đến rồi này, Jaejoong!

Yunho vội nói. Jaejoong như vừa tỉnh mơ. Từ nãy giờ nằm trên cái lưng ấm áp ẩm ẩm mùi mồ hôi của Yunho, cậu đã quên bẵng thời gian từ lúc nào không hay. Thầy cõng cậu vào nơi mà cậu gọi là nhà. Tất cả là thế giới riêng của cậu: 1 cái nệm cũ, 1 cái chăn, 1 cái tủ con, vài bộ quần áo, bếp gas mini, ấm nước sôi và vài vỏ mì tôm vung vãi tứ tung. Thầy đặt cậu xuống nệm, khẽ đắp chăn cho cậu, thu dọn vỏ mì tôm vào túi nilon rồi nhìn quanh quất 1 lúc lâu.

- Em lấy nước ở đâu mà nấu mì? Sao thầy không thấy bình nước?

- Thầy muốn thấy bình nước thì lên tầng thượng đi! có 1 cái bể hứng nước mưa trên đó, em toàn lên đó lấy nấu mì và tắm giặt.

- Nước mưa rất bẩn, em biết không? tại sao lại có thể nấu nước, lấy nước tùy tiện như thế?

- Thế thầy nói em làm sao? Khu chung cư này bỏ hoang trên 7 năm. Điện và nước đều đã cắt. Em không làm thế để tồn tại thì làm sao có thể sống đến nay? Thầy thử nói đi!

Yunho thở dài, "ừ" 1 tiếng rất nhẹ, thở dài thẫn thờ. Thầy nhìn cậu buồn bã, không biết nói gì trong lúc này. Chợt, 1 ý tưởng thoáng qua

- à này! Tại sao em không đến ở cùng thầy! Đằng nào em cũng không có người chăm sóc! Thầy cũng sống 1 mình, em cứ đến nhà thầy mà sống. Có gì thì giúp đỡ nhau! Với lại thầy cũng không muốn chống mắt thấy học sinh của mình chịu khổ như thế này! Được không, Jaejoong?

- thầy không giận chuyện em hành hạ thầy cả tuần qua sao? em tưởng thầy ghét em lắm chứ!

- Đó là tư cách đạo đức của người giáo viên như thầy. Nếu thầy ghét em sao thầy phải cứu em nhỉ?

Thầy mỉm cười thật nhẹ nhàng với cậu, nhìn nụ cười ấy sao mà cậu cảm thấy có lỗi với thầy mỗi lúc 1 nhiều hơn. Thật khôi hài, 1 người luôn tìm cách chòng ghẹo giờ lại đi cưu mang cậu nữa. Jaejoong mang bộ mặt phân vân, cậu biết cậu mang nợ thầy nhiều nhiều lắm nhưng cậu sống thế này cậu cũng chả muốn nữa, hay là...

- Yah! Jaejoong - Thầy chợt gọi cậu

- Ơ...ơ vâng.... Sao ạh?

- Em đang phân vân dữ vậy hả?

Thầy cứ như là phù thủy ý! Đến cả việc cậu phân vân khiếp lắm mà thầy cũng biết =.=.

- Thì em cũng thấy hơi hơi phiền đến thầy mà... Em như đứa bỏ đi giờ lại đến ăn nhờ ở đậu nhà thầy thì thấy cũng khó chịu quá mà.

Thầy bật cười , cú vào trán cậu 1 cái rồi thoải mái nói:

- Thế mà cứ phân vân làm gì! Ngủ đi! Mai còn dậy sớm dọn đồ về nhà mới nhé!

Thầy trùm chăn lại cho cậu rồi xoa đầu cậu định đi ra , cậu bỗng kêu giật lại

- Thầy!

- Sao em?- Yunho quay đầu lại chờ đợi câu nói tiếp theo

- Thầy về à?

- Ừ!

-Thầy...hay là...thầy ở lại đi!

-Sao thế em?- Yunho nhướn mày ngạc nhiên

- Em thấy giờ trời cũng tối rồi về cũng không tiện nên...

Yunho nghiêng đầu nghĩ ngợi 1 lúc lâu rồi chốt:

-Thế thì phiền em rồi!

Yunho ngồi xuống, chui vào chăn và nằm ngủ 1 cách ngon lành. Jaejoong ngơ 1 lúc rồi khi thấy thầy đã ngủ say rất say cậu cũng nhắm nghiền mắt lại, cố chìm vào giấc ngủ
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeThu Oct 20, 2011 1:12 pm

~~~~~ CHAP 5~~~~

- Được rồi! Đồ đạc của em cũng không nhiều! Thầy sẽ chỉ lấy quần áo và vài đồ cá nhân khác thôi nhé! Cũng không có gì nhiều nhặn! Thế nhé! Có cần amng theo gì nữa không? Nếu không thiof mau dọn lại và lên đường thôi! À quên nhỉ! Em cần thay đồ! Sao mà lúc tối lại không thay đồ ngay? em để thế cảm lạnh ngay giờ! Thầy để 1 bộ đồ đây, thay xong thì nhớ xuống nhà ngay nhé! Thầy sẽ kêu sẵn taxi.

Nói rồi thầy để lại 1 bộ đồ và đi ra ngoài. Cậu đến bung lỗ tai ra vì thầy mất, thầy nói quá nhiều, nói đến mức cậu không thể ngờ. Nhặt đồ lên, cậu thay vội rồi đứng lại nhìn 1 lúc lâu. Lần cuối rồi đây, sau này còn chẳng biết được gặp lại nó không nữa, tất cả như 1 giấc mơ trôi qua quá nhanh với cậu

- Thầy ơi!

Jaejoong í ới kêu ông thầy đang đứng làu bàu nhìn đồng hồ, thầy hơi bực vì sự trễ nải của cậu.

- Nhanh lên! Nếu không thầy sẽ thả em ở đây đó! Thầy không có đùa đâu!

Jaejoong chạy vội vè phía ông thầy hay càu nhàu của mình rồi mỉm cười toe toét.

- Em xin lỗi thầy! Tại...

- Còn vấn vương gì hả? Thế có muốn thầy để lại đây không?

Cậu lắc đầu, thầy đùa thật lạ nhưng cậu cũng chẳng biết thầy có phải có tài đọc được ý nghĩ không mà thầy nhiều lúc nói đúng phóc ý cậu đang nghĩ trong đầu. Leo lên xe ô tô cậ cảm thấy căn nhà cậu từng ở đã nhỏ dần, nhỏ dần đến lúc nó khuất tầm mắt của cậu. Chắc sau này cậu sẽ không thấy nó nữa nên cậu cố thu vào tầm mắt bé nhỏ của mình 1 lần nữa kí ức về căn nhà này.

- Làm gì mà căng thẳng vậy?

- Không ...không ạ...

Jaejoong đan 2 bàn tay vào nhau, xem chừng cậu đang lo dữ lắm chứ không có vẻ gì là bình thường cả. Cậu chẳng biết sống với thầy giáo sẽ ra sao cả. Cậu sẽ phải giữ thật sạch sẽ hay phải làm việc theo đúng 1 quy luật mà ông thầy này đặt ra. Tính tình thầy ra sao cậu còn chưa biết hết tính tình của ông thầy kì quái này. Nhưng thôi, số phận ra sao cũng được, miễn là đừng có vất vưởng nay đây mai đó là ổn rồi, với lại, thầy cũng không phải người xấu, coi như tạm ổn.

- Này! Bộ em tính ngồi luôn trong xe đấy hả?

Đã đến lúc nào cậu cũng không hay nữa, bẵng đi 1 lúc cậu đã quên mất thời gian. Vội vã xuống xe, cậu lại cười trừ nữa. Chắc là thầy cũng phải bó tay. cơm với cậu mất thôi. Cái điệu cười ngây ngô ấy, ai mà đỡ được. Thầy cũng chỉ biết lắc đầu rồi bỏ qua. Jaejoong đứng lơ ngơ trước căn nhà bé tí , ọp ẹp, không lẽ đây là...

- Vào nhà nào. Em không định đứng đó đấy chứ!

Đúng là căn nhà này rồi. Nhà gì mà nhỏ tí, cũng chả hơn gì căn chung cư tồi tàn của cậu là mấy, thế mà cậu cứ tưởng ít ra cũng rộng rãi, thoải mái chứ.

- Em nản quá à?

- Ơ... Không ạ...

Cậu biểu hiện rõ ra mặt sự thất vọng đấy thôi. Căn nhà này đã cũ kĩ lắm, nom chừng cũng mười mấy năm rồi, sơn tường đã tróc ra, không có rêu mốc, chắc thầy cũng chăm nom kĩ lắm . Jaejoong xách túi bước vào. Nhìn bên ngoài thế thôi chứ bên trong sạch sẽ, ngăn nắp khác. Căn nhà tuy không lớn, duy chỉ có 1 phòng khách, 1 phòng ngủ ,1 phòng tắm và 1 căn bếp nho nhỏ ở bên bồn rửa bát là hết nhưng đâu ra đấy, không dây dơ lộn xộn.

- Sao? Cảm nhận thế nào? Nhà của thầy chỉ đến thế thôi, không có hơn đâu.

- Không! đẹp lắm thầy ạ! Đẹp hơn căn chung cư ấy nhiều.

- Lại nịnh! Thầy biết tỏng là thất vọng mà!

Cậu cười theo kiểu " thầy nghĩ sao thì nghĩ " rồi nhìn lất vất lung tung xem mình nên ở đâu khi mà chỉ có 1 phong ngủ, ngủ chung thì đâu có tiện

- Thầy ơi! Em để đồ ở đâu đây?

- Hả? Để trong phòng ngủ ấy!

- Thế tối em ngủ chỗ nào?

- Trong phòng chứ còn đâu nữa!

- Thế thầy thì sao?

-................

Cứng họng mất rồi! Tối về chẳng lẽ chung 1 phòng.Thầy loay quay 1 lúc lâu lắc, sao mà cậu thấy những người thầy cô, họ không hẳn nhiều khi đã thông minh mà nhiều khi họ rất ngốc như học sinh, dù sao họ cũng là 1 con người cơ mà. Cậu đã đi xa quá vấn đề rồi.

- Tính sau đi!Tối thầy ngủ phòng khách cũng được!

- Nhưng...

- Không có nhưng nhị gì cả, học trò gì mà nhát cáy! Thế mà cũng làm đại ca cơ đấy!

- Thầy! - Jaejoong giãy nảy lên, thầy móc máy cậ quá rồi đấy

- Thầy đùa thôi mà! Làm gì mà cáu thế!

Yunho xua tay vẻ xuôi xuôi đi rồi lúi cúi đi vào căn bếp nhỏ. Jaejoong xách balo vào căn phòng ngủ nhỏ mà ấm cúng, cậu đặt chiếc túi xuống nhìn quanh quất. Đây có thể gọi là giường đúng nghĩa không nhỉ? Nói đúng hơn đó là 1 tấm nệm gập nhiều lớp cho dày lên rồi để trong góc, buông màn xuống cho kín là chấm hết. Chắc cũng vì đồng lương nhà giáo ba cọc ba đồng nên chẳng đủ để tu sửa căn nhà cho nên hồn nữa thì đúng hơn. Thế mà thầy còn nuôi cậu làm gì cho nhọc công. Thầy tốt quá rồi đấy. Biết thế cậu chẳng đi ở với thầy làm gì đỡ tủi.

- Jaejoong! - Thầy gọi to cắt ngang dòng suy nghĩ mông lung của cậu - Em lấy đồ tắm rửa rồi ra ăn cơm nha! Ăn giờ trưa đỡ phải ăn!

Thật là chẳng có quy củ gì cả. Thầy cũng sống ẩu quá đi. Nhặt vội 1 bộ đồ, cậu chạy vù vào nhà tắm
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeThu Nov 17, 2011 4:35 pm

~~~~~ CHAP 6!~~~~~

- Xong chưa, Jaejoong?

- Rồi ạ!

Jaejoong ù ra khỏi nhà tắm với cái đầu ướt sũng, cậu ngồi vào mâm cơm ngon lành. Đã lâu lắm rồi cậu không được thưởng thức cơm lành canh ngọt. Thầy đưa chp cậu cái bát cùng với 1 đôi đữa và gắp thêm cho cậu mấy miếng thịt.

- Ăn đi nha! Ăn nhiều vào! không sợ thiếu đâu!

Cậu tự nhiên cầm lấy bát cơm ngon lành ăn. Mùi vị quả không tệ chút nào.

- Thầy nấu ngon quá!

- Chuyện! Hồi nhỏ phải lên thành phố học đại học mẹ thầy có dạy cho vài bí kíp phòng bụng đói mà. Nấu ăn riết giờ thành ra vậy đấy!

Cậu gật gù. Thảo nào, bố mẹ cậu mất quá sớm nên cậu chẳng được dạy dỗ gì nhiều. Haizzzz...

- Sao mà nhìn đăm chiêu thế! Thầy nói gì sai à?

- Không ạ! Thầy có làm gì sai đâu!

Jaejoong cúi xuống bát cơm dang dở, chợt ngẩng đầu lên rồi lại cụp xuống như chừng hỏi gì nhưng lại thôi. Yunho cũng không nói thêm gì, thầy cũng im lặng ăn cơm. Có lẽ, theo Jaejoong nghĩ thì bữa cơm này thật chẳng thoải mái với cậu, nếu ở trên cái chung cư ấy thì ăn mì tôm nhưng được ăn nhồm nhoàm, thích thì tự kỉ độc thoại 1 mình, hú hét gì cũng ok. Giờ thì thấy sao mà ngại quá... cậu không dám nói thật ra cậu đang nghĩ gì vì cậu chưa dám tin chắc thầy là người thế nào, chỉ biết thầy là người tốt mà thôi.

- Ăn đi! ăn đi! sao mà trông em ngẩn ngơ thế. Thầy không phiền đâu mà phải ăn từng hạt cơm 1 như thế! Này! Thịt này! Cá này! Canh này! Thiếu gì không? Hay là chê không ưng vị rồi? hugh?

- Không ạ.... em mải nghĩ xa xôi ....

- Nghĩ gì ngoài bữa cơm thế?

- Không có gì quan trọng lắm đâu! Em chỉ là thấy hơi... mông lung tí xíu!

Cậu lại im lặng, chìm vào khoảng im lặng của riêng mình nghĩ. Jaejoong tự cho phép mình đặt 1 câu hỏi mà cậu cho là khá liều lĩnh và hơi tò mò. Cậu muốn hiều nhiều, thật thật nhiều về người thầy này

- Thầy ơi....

- Sao thế?- Yunho dừng ăn, ngẩng mặt lên chăm chú.

- Em có được phép hỏi thầy câu này không?

- Trời đất! Làm như thầy khóa khẩu em không bằng ấy! Nói đi!

- Mẹ thầy... còn khỏe chứ ạ? -AISSSSSHHHH.... Đây không phải là câu hỏi ngốc nhất quả đất đấy chứ! Cậu định hỏi gia đình thầy ra sao cơ mà...haizzzz

Yunho cúi đầu xuống, rõ ràng trong mắt thầy có cái gì đó buồn buồn khi Jaejoong đặt câu hỏi này.

- Bà ấy.... mất rồi...

Jaejoong lại vô tình chạm vào nỗi đau của người khác. Cậu không giỏi an ủi, cũng không giỏi làm người khác vui. Cậu chỉ quen đánh nhau và làm người ta đau, nhưng không phải là làm cho ân nhân của cậu đau lòng...

- Em xin lỗi! xin lỗi!

- Không sao. Đằng nào sau này chúng ta cũng chung 1 nhà nên đằng nào em cũng sẽ biết ra chuyện này dù sớm hay muộn thôi.

Cậu lại chìm vào khoảng trống của sự im lặng.

"bring bring bring "

Tiếng chuông di động đổ dồn liên tục. Thầy bật người dậy và đi đến cái bàn có chiếc di động. Màn hình hiện lên chữ "Yoon Ah", không chần chừ cho chuông đổ thêm 1 tiếng nào nữa, thầy bắt máy ngay tức thì.

- Yoboseyo... Yoon Ah à?

- "Yoboseyo... em đây! Anh đang ở nhà chứ?"

- Ừ! Đang ở nhà, có chuyện gì mà gọi anh lúc gần trưa thế?

-" Em thấy anh không đi dạy nên lo cho anh mà"

- Ừ! Có 1 số chuyện riêng nên anh không đi dạy được.

- " Thế bây giờ em đến nhà anh nhé!!"

- Có gì à? Sao phải đến ngay trưa thế? Em ăn trưa chưa? có mệt không?

- " Em ăn rồi! Tính tạt qua nhà anh đưa vài hồ sơ giáo án và cơm trưa em làm. Định mang đến ăn cùng anh mà không thấy anh đi dạy nên..."

- Thế à! Cảm ơn em! Bây giờ anh cũng đang rảnh, không có gì, đến đi!

Cái mặt ông thầy này cứ phập phồng đỏ lên như quả cà chua, thi thoảng lại tự kỉ bằng 1 điệu cười ngốc nghếch. Jaejoong lông mày cứ nhăn nhăn vẻ tò mò, chả buồn ăn nữa, thầy đi về mâm cơm, cầm bát cơm lên cười cười trông ngố tàu thôi rồi. Cứ vừa ăn vừa đảo mắt ra cửa chính chờ chờ đợi đợi như sợ ai mở mất cửa của mình.

- Thầy ăn no rồi! ăn đi, Jaejoong!

- Mới 1 bát mà no rồi hả thầy?

- Ừ! No căng rồi ấy!

Aizaaa... cái mặt rõ là xanh xao, bụng rõ là đang kêu ùng ục thế mà mồm cứ nói là no rồi! Không hiểu sao mà Jaejoong thấy giận quá. Thầy mới buồn xong nghe điện thoại của cô Yoon Ah là sắc mặt quay 180 độ, trở nên vui vẻ 1 cách ngốc nhất thế giới.

Đừng nói là thầy mê điếu đổ cô giáo rồi nha! Cậu không có thích đâu!

Ơ... sao lại không thích nhỉ! Thầy yêu ai thì cậu phải ủng hộ chứ sao lại không thích được. Cậu tự sám hối với bản thân mình.

Jaejoong con là người tốt! sinh ra để yêu thương người khác... Lạy trời đừng nghĩ con ích kỉ... Đó là con đang bị chập dây 1 lúc thôi.... Xin đừng nói con ích kỉ...

Với tình trạng này thì cậu đã chập hết các dây rồi đấy! Người đâu mà...

" CỘC, CỘC"

Yunho phóng vèo ra mở cửa với vẻ mặt tươi hơn cả hoa.
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeSat Nov 19, 2011 6:01 pm

~~~~~ CHAP 7~~~~~

- Yoon Ah à? Vào nhà đi em!!!

- Xin lỗi... anh nhầm rồi! Tôi là nhân viên thu tiền điện! Đây là hóa đơn...

Trời đất! Nhầm nhọt nặng rồi. Thầy cầm tờ hóa đơn lên, rút túi ra trả, đằng sau có 1 bộ mặt đang cố gắng nín cười trong đau khổ để không bật ra nụ cười ha hả.

- Buồn cười lắm hả, Jaejoong? Em đừng có làm cái bộ mặt như sắp chết vậy chứ!

- Em xin lỗi! HAHAHAHA!!!!!

Cậu cười bò lăn ra cả sàn nhà, cười như thể chưa bao giờ được cười sung sướng đến thế. Yunho đỏ mặt, thầy chù chù cái mặt ra bất lực. Ai đời lại nhầm nặng Yoon Ah xinh đẹp với bà thu tiền điện già nua ấy chứ.

- JAEJOONG!!!!

- Vâng... HA..HAHA

- Em cười đủ chưa?

- 1 chút nữa... thôi ạ.... hahahaha... - Cậu cố quẹt ngang giọt nước mắt

"CỘC, CỘC"

Lần này thì cẩn thận hơn rồi, thầy mở cửa nhè nhẹ như thể có khủng bố tới nhà đòi nợ không bằng.

- AH!! Yoon Ah!

Jaejooong bò lăn bò càng chợt im bặt, cậu không cười nữa. Ngồi bật dậy, cậu dõi ra ngoài

- Em vào nhà đi!

Cậu chạnh lòng khi thấy thầy ân cần đẩy cô giáo vào nhà. Những cử chỉ mà cậu vốn nghĩ thầy sẽ luôn nhẹ nhàng với cậu giờ lại dành cho cô 1 sự nhẹ nhàng hơn.

- Ơ... jaejoong!

Cô giáo ngạc nhiên nhìn vào cậu học sinh ngồi dưới sàn nhà.

- Sao... sao... em lại...

Yunho bèn chữa cháy bằng 1 câu nói lấp liếm đủ để " san bằng tất cả"

- À... Có chuyện gia đình nên bố mẹ nó gửi nó cho anh, thật ra mới đến từ lúc sáng cùng bố mẹ. Anh thấy thương quá nên...

- Vậy à!

Gương mặt ấy của Yoon Ah thật sự đáng sợ, cô lườm cậu bằng 1 ánh mắt lạnh lùng như băng .Đừng nói là sợ ! cậu là bang chủ của trường cơ mà làm gì mà phải sợ 1 bà giáo quèn mọn chứ! Hếch bộ mặt của mình lên với vẻ thách thức đích thực, cậu để mặc ánh mắt ấy ra sau gáy mình.

- Jaejoong!

- Vâng!

- Em lại lấy cho cô 1 cốc nước đi! Thầy để nước sôi trong cái ấm màu trắng gần bếp ấy!

Việc gì mà cậu phải đi lấy nước cho cô ta, đó chẳng phải là 1 cách sỉ nhục gián tiếp sao? Có chết cậu cũng không làm như thế

- Em không thích! Thầy đi mà lấy!

Cậu chạy ù vào phòng trong, để lại thầy ngỡ ngàng 1 lúc. Không ngờ cậu lại cáu đến như vậy

- Anh xin lỗi! Thằng bé bướng quá đi!

- Không sao ạ! Rồi dần sau này nó cũng phải ngoan thôi!

Yoona mỉm cười, đủ để cho Yunho thấy cô ta hiền lành đến mức nào. Và có lẽ trong cái đầu ấy tràn ngập 1 hình ảnh Yoona thiên thần chứ không nghĩ xấu gì về cô ta, thật là...

Jaejoong ngồi ru rú trong phòng, thỉnh thoảng nghếch đầu ra ngoài theo dõi xem họ nói với nhau những gì.
" Đồ hồ ly tinh"

Cậu thoáng nghĩ như thế! Chắc chắn ả là 1 kể đóng kịch siêu giói ấy chứ, cái mặt ấy mà đi đóng kịch, giọng nói nheo nhéo ấy mà đi bán kẹo kéo chắc đông khách lắm đây! Hừ! Thấy mà ghét. Cậu vốn định ủng hộ cho thầy nhưng sao mà trong tâm can cậu hình như không đồng ý với việc ấy.

Vậy là sao nhỉ? Cậu cảm thấy bản thân mình làm vậy không đúng lắm nhưng cậu cũng không hiểu cảm xúc ấy là gì cả. Thật đau đầu quá đi!
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeSun Dec 11, 2011 8:55 am

~~~~ CHAP 8~~~~~

Yoona, phải công nhận là cắm cờ rất rất lâu tại nhà Yunho, jaejoong cũng phải công nhận tài năng của bả. Cậu ngồi trong phòng chừng cũng đã hơn 1, 2 tiếng gì rồi, đau lưng lắm! Nhưng thà vậy còn hơn là thò mặt ra ngoài để đụng mặt bả ấy.

- Thôi em về đây! Cũng muộn rồi! Còn giờ dạy chiều nữa!

Sao mà nghe câu ấy cậu vui đến thế! YEAH! bả về rồi! khỏe quá! Cậu tính chạy vụt ra để thoải mái vươn lưng 1 lúc ! Biết ngay mà, ai mà trụ được đến bây giờ nhỉ. Cậu vươn lưng 1 cái đã trước khi đi ra, phải đi với 1 tư thế là người thắng cuộc chứ!

-Jaejoong này! - yunho gọi khi cậu vừa đặt chân ra khỏi phòng

- Vâng! - Cậu tròn mắt

- Thầy thấy không ổn với thái độ của em đấy! Sao cô đến mà em không tay bắt mặt mừng lại tỏ thái độ với cô vậy? cô cũng đâu có làm gì em.

- Đấy là thầy không biết! - Cậu gần như muốn hét lên. Thầy đúng là ngốc

- Vì sao?

- Thầy không thấy ánh mắt cô ta nhìn em sao? Thầy còn bênh cô ta được! Cô ta nhìn em như muốn ăn tươi nuốt sống ấy chứ! Thầy thật sự không hiểu gì sao?

Yunho cứng họng, cãi nhau với cậu học sinh lì lợm này thật làm thầy đau đầu hết sức.

- Được rồi! Dừng lại ở đây! Thầy chỉ nhắc em vậy thôi! Lần sau em nhớ chú ý thái độ của mình đấy nhé!

- Vâng! Em sẽ chú ý vô lễ hơn nữa! Được chưa thầy?



Nói rồi cậu quay lưng đi phắt vào trong. Sao mà thầy không hiểu gì vậy. yunho cũng bó tay bất lực với cậu học trò cứng đầu này. Thầy biết dù có nói gì thì cậu cúng chẳng chịu nghe mà tiếp thu vào đầu. Cuộc sống của thầy dần trở nên nặng nề rồi đây.

"Thầy không hiểu gì sất! Thầy chỉ biết bênh cô ta mà thôi!"

Cậu cức lắm chứ! Ai đời có người chậm thông minh và nhanh nhạy như thầy . Thật là chẳng muốn bàn gì thêm về việc này nữa, làm cậu đau đầu hơn là hết! Tốt nhất là cậu nên làm hòa với thầy thì hơn là cứ làm cho không khí căn nhà thêm căng thẳng thế này.

- Thầy ơi!

Cậu thò đầu ra ngoài cố ngóc cổ lên để tìm kiếm thầy ở đâu. Thầy đang ngồi trầm ngâm trên ghế, thấy cậu gọi thầy ngẩng đầu lên xem có chuyện gì

- Thầy có cần em giúp gì không?

Với cá tính đặc trưng của cậu thì cậu không thích nói câu xin lỗi chút nào hay là cố làm 1 bộ mặt cún con và lẩm bẩm câu " em sai rồi ". Nghe câu ấy làm cậu sởn gai ốc hơn thì có.

- Không! Cảm ơn em!

Chắc thầy cũng biết cậu muốn làm hòa nên cố gắng cười với cậu cho cậu cảm thấy đỡ áy náy. Cậu chợt " À " lên 1 tiếng nghe có vẻ thông suốt lắm.
Cậu chạy tót đến bên thầy và ngồi luôn xuống ghế cùng thầy. Cậu định kêu thầy đi cắt tóc, thật ra thầy đâu có cùi như vẻ bên ngoài đâu chỉ là mái tóc của thầy dài quá che hết cả khuôn mặt thầy thì có chứ, toc dài vậy cộng với cái kính cổ điển vĩ đại kia làm thầy già đi mất mấy tuổi.

- Thầy đi cắt tóc với em nha thầy!

- hả?????

Yunho mắt trong mắt dẹt nhìn cậu, tự dưng đang an lành cậu rủ thầy đi cắt tóc làm gì.

- Em muốn đi thì thầy sẽ đưa tiền cho mà đi!

- không! Em không muốn cắt tóc, ý em là em muốn thay đổi diện mạo của thầy cơ! Thầy trông cùi quá thầy biết không?

- hả? Cùi á! Thầy mà cùi à? Em nhìn lại đi! Có nhầm nhọt gì không thế??

Thầy bật cười nhìn cậu vẻ ngạc nhiên, thầy làm động tác vuốt 1 đường dưới cằm xem bộ tỏ ra mình đẹp trai lắm á. Jaejoong bật cười, cậu cố tìm 1 điệu bộ nôn ọe chê bai ngộ nghĩnh nhất làm thầy mặt khá xìu xịu đi.

- Được rồi! Nói thầy nghe xem thầy cùi chỗ nào?

- Gương mặt này! Cách ăn mặc này! Nhiều nhiều lắm!

- Trời đất! Ai nói thế?

- Nhiều lắm thầy! Em này, Junki này, Jong ki này, mấy đứa lớp mình ấy! mà em cá là mấy lớp khác cũng thấy thế ấy!

Thầy ôm đầu ra vẻ bất lực mất rồi.

- Để giữ thể diện thì chắc phải đi với em mất thôi!

Cậu tung tăng đẩy thầy vào phòng và dặn thầy thay bộ đồ nào trông đẹp nhất ấy, cần thì lấy đồ cậu mà mặc cho đẹp. Thầy ậm ừ 1 lúc và đi vào thay 1 bộ đồ mà có vẻ cũng đỡ đỡ tý xíu và đi theo cậu
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeSun Dec 11, 2011 5:24 pm

~~~~ CHAP 9~~~~

- Chú ơi! Làm ơn cắt tóc cho người này với chú ạ!

- Cái cậu này! Vô đây không cắt tóc để làm cái khỉ gì nhỉ? Cậu muốn cắt kiểu gì? Mà sao cái anh này để tóc cùi thế nhỉ?

- Thấy chưa! Ai cũng nói thầy cùi đấy còn gì! Chú cắt kiểu gì đẹp đẹp là được chú ạ, cắt bớt cái phần mái lườm xườm này đi! Có khi cần thì cạo luôn mái đi chú ạ!

- Em nói gì? - Yunho tròn mắt nhìn Jaejoong

- giờ thầy ngồi vào ghế nha! Không nói thêm câu gì nữa! OK!

Jaejoong sau khi làm xong nhiệm vụ của 1 người dẫn đường vào quán cắt tóc cho thầy Jaejoong ngồi vào ghế chờ và cầm tờ báo ra đọc đọc 1 lúc, cậu quên đi cả thời gian xung quanh mình. Cảm nhận của Jaejoong lúc này thật bình yên, không đánh nhau, không ăn cướp, không có những ngày nơm nớp lo sợ kẻ trả thù mình. Cậu thấy tâm trạng mình trở nên bình yên hơn bao giờ hết. Nên cảm ơn thầy chứ nhỉ.

- Jaejoong! tờ báo ngược kìa!

Đang cắt tóc mà thầy cũng chú ý cậu đang nghĩ mông lung chứ không tập trung gì vào tờ báo. Cậu vội xoay ngược tờ báo lại, mặt đỏ ửng, cậu đang nghĩ lung tung mà sao nhận ra được. Cầm đúng tờ báo rồi mà mắt cậu vẫn không để vào đó mà cậu hướng mắt ra bên ngoài.

Đẹp thật đấy! Không gian này quá yên bình, trước giờ cậu chưa bao giờ cảm nhận được bao giờ.

Im lặng thật lâu cảm nhận, cậu thấy thời gian như ngừng trôi đi, chỉ có cậu im lặng nhìn ra bên ngoài.


- Xong rồi!

Câu nói của người thợ cắt tóc làm Jaejoong tỉnh lại, cậu ơ a 1 lúc rồi nhìn lại xem thầy ra sao rồi. Chắc phải khác chứ!

- Ồ! Ai đây! Thầy đâu mất rồi!!!

Đó là câu cảm thán hay nhất mà cậu nghĩ ra bây giờ. Mái tóc đúng là xoay 180 độ. Cậu không còn nhìn thấy hình ảnh ông thầy quê mùa ngày nào nữa. Phần mái ngắn lại nhưng không quá ngắn, phần sau có tỉa đi trông rất đẹp. Trông thầy chắc trẻ ngang bằng cậu rồi còn đâu. Biết ngay mà, thầy đâu có xấu! Đẹp là đằng khác!

- thấy có lạ không Jaejoong?

Thầy còn hơi bối rối với mái tóc này, thầy chưa bao giờ làm kiểu đầu thế này cả.

- Em thấy đẹp chuẩn ấy! thầy như trẻ lại chục tuổi rồi!

- Nịnh gớm nhỉ! Trẻ lại chục tuổi thì không dám đâu!

Thầy trả tiền rồi đi ra khỏi quán cùng cậu.

- Chắc mai đi dạy rồi khoe với Yoona mới được!

Mặt Jaejoong sầm lại. Ha! tuyệt thật! Thầy chỉ nghĩ đến cô ta thôi sao! Cậu là thế này cũng là để cho cô ta sao? Thật là ngốc quá đi! Thầy đâu có nghĩ đến cậu đâu, thầy chỉ nghĩ đến cô ả mà thôi. Cậu mới là người làm thầy thay đổi chứ không phải cô ta đấy!

- Em sao thế?

- Chẳng sao cả! thầy đi mà khoe với Yoona của thầy ấy! Chụp 1 cái ảnh đăng lên mạng cũng được! không cần phải nói ra với em đâu!

Jaejoong nói thật to như gào lên, cậu không muốn nghe thêm 1 lời nào từ thầy nữa! Quá lắm rồi! Quá đáng lắm rồi đấy! Jaejoong đi thẳng 1 mạch không thèm chờ thầy. Thầy rượt theo cậu và nắm tay cậu lại xem có chuyện gì xảy ra với cậu mà cậu giận dữ đến thế.

- Em nói đi! Em làm sao thế?

- Thầy thả tay em ra! Thả ra! còn hỏi được sao?

- Em nói đi! tại sao?

- Tại sao thì thầy hỏi thầy thì đúng hơn!

Thầy biết vì sao cậu tức giận nhưng thầy muốn cậu chấp nhận Yoona. Thầy vẫn ngoan cố nắm tay cậu và hỏi

- Tại sao? Em không trả lời thầy sẽ không buông tay ra đâu!

- thầy hay nhỉ! Nếu cô ta mà thấy cảnh này không biết sẽ phản ứng ra sao đấy!

Thầy lắc đầu, chắc cô ta đang ở trường chứ ở đâu quanh đây. Nhưng có lẽ thầy không biết được cậu nói đúng. Yoona đang ở bên kia đường và đã nhìn thấy, cô ả thấy không yên tâm nên nhờ người khác dạy và đền đây tìm.

- Nếu thầy không tin em nói đúng thì nhìn sang bên kia đường mà xem.

Yunho vẫn không tin nhưng cũng nhìn sang đường theo lời cậu và thầy buông tay cậu ra ngay lập tức khi bắt gặp ánh mắt Yoona đang nhìn. Thầy không lường được tình huống này. Yoona nhìn Jaejoong đang đút tay vào túi vẻ đầy khiêu khích, cậu đoán ả sẽ lồng lộn lên, sẽ chạy tới, sẽ tát cho cậu 1 cái chẳng hạn và nói những câu khó chịu.

Nhưng không, vẻ mặt ả điềm tĩnh hơn bao giờ hết, đi sang đường và tới bên thầy, ả mỉm cười với thầy và cậu rồi thốt lên:

- 2 thầy trò đi đâu đấy! Em đang định đến tìm anh và Jaejoong đi chơi! Chiều hôm nay em nhầm lịch nên được nghỉ! Anh đi không?

- Thế thì... thế thì tốt quá! Jaejoong! Em cũng đi nhé~

Cậu toan từ chối nhưng chợt nghĩ đến những trò giảo hoạt của ả cậu đành gật đầu đi theo. Để xem ả giở trò gì

Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeSun Dec 11, 2011 5:32 pm

~~~~ CHAP 10~~~~

Yoona đưa Yunho và Jaejoong đến công viên chơi. Nơi này cậu còn lạ gì nữa, chạy vào công viên vui đùa, Yoona cứ cố làm vẻ thân mật với Yunho để làm cậu tức, khuôn mặt Jaejoong đúng là có biến chuyển rõ rệt, khuôn mặt cứ sầm lại dằm dằm nhìn. Cậu không hiểu cảm xúc bản thân nhưng ả hiểu Jaejoong rất rõ là đằng khác chứ.

- Em có vẻ không ổn đấy Jaejoong, ăn kem nhé!

Yoona đưa cho Jaejoong cây kem chocolate, cậu nhìn Yoona vẻ kì quặc, không biết ả đang nghĩ gì trong đầu nữa

- Không cần! Cô cầm mà ăn!

Yunho nhìn Yoona, lắc đầu trước thái độ của Jaejoong. Thầy không muốn nói chỉ mong cậu chấp nhận Yoona 1 cách từ từ mà thôi, thầy cố gắng lắm rồi đấy.

- Em đau chân quá! Dừng lại nghỉ đã! Không đi nổi nữa!

Yoona ôm chân đau đớn, gì thế này, bả lại định để nhờ cậu cõng lên vai chắc? Yunho dìu Yoona vào bàn caffe trong công viên ( cái này ở công viên thiếu gì ) . Yoona ngồi xuống ghế, mỉm cười với Yunho:

- Cảm ơn anh!

- Có gì đâu! Em uống nước nhé! Để anh đi lấy cho em!

Yunho đi đến chỗ người bán hàng, lúc đó, Jaejoong mới hếch mặt hỏi Yoona:

- Cô muốn gì?

- Em làm sao thế Jaejoong? cô cảm thấy hơi sợ đấy! Chỉ muốn em chấp nhận cô với tư cách là người yêu của Thầy Jung và là cô giáo thân thiện với học trò cá biệt.

- Cô dựa vào gì mà làm tôi chấp nhận! Thật là ngớ ngẩn! Lão nào mù mới vớ lấy cô!

- Em nói nặng lời rồi đấy! Nhưng mà dù có làm gì thì thầy Jung vẫn là người yêu cô thôi! Em có làm gì cũng không níu được đâu!

- Cô...

Jaejoong bật dậy, túm lấy áo Yoona và định giơ 1 nắm đấm ra đe dọa nhưng Yunho đi đến và ngăn hành động đó lại, mặt Yoona tái đi, cô thở hồng hộc, ôm lấy ngực mình, Yunho thấy thế, nói:

- Tại sao em làm như thế?

- Tại cô ta chọc tức em!

- Không được nói dối! Cô là cô giáo của em mà có thế chọc tức em sao?

- Thầy không tin em à! Thầy...

Cậu chưa kịp nói hết thì đã thấy nụ cười nửa miệng của Yoona hiện lên trên đôi môi, ả nép vào lưng Yunho và níu áo thầy lại. Ánh mắt cảu ả như chỉ để trêu ghẹo cậu " Mày tưởng mày ngon à?"
, Jaejoong chỉ cảm thấy tức tối, đôi mắt của cậu như muốn xé tan ả ra cho hả dạ nhưng cậu không thể làm thế.

- Em xin lỗi cô đi!

- Không! Thầy có nói 1000 lần cũng không!

- Em...

- Thôi! Kệ Jaejoong đi anh ạ!

Yoona lay áo Yunho để ngăn thầy lại, 1 màn kịch hoàn hảo mà ả trong vai 1 thiên thần còn cậu là 1 kẻ phá rối, thật là hoàn hảo. Yoona cầm lấy cốc nước tay run run như chực đưa lên miệng uống cho bớt sợ.

- Em bình tĩnh đã Yoona...

Yunho vừa cúi xuống đỡ thì Yoona đã nhanh tay nắm lấy cổ áo Yunho và 2 đôi môi chạm vào nhau. Tất cả mọi người, kể cả Yunho và Jaejoong đều sững sỡ, nhiều người ngồi đó huýt sáo nhìn 1 cách tò mò.

- Em...

- A... em chỉ muốn chúng ta thân thiết... nếu anh cảm thấy không thoải mái thì...

Yunho mất hết cả bình tĩnh, mặt đỏ gay, lúng túng ngồi xuống ghế bên cạnh Yoona.

- Thật ra chỉ nên ở những lúc riêng tư, em không nên làm trước mặt học sinh chứ.

Jaejoong nghẹn ắng cả cổ họng, cậu không thốt lên nổi 1 từ nào nữa, có cái gì chặn ngang cố họng cậu, chực không thể bật ra thành lời

" Thú vị thật!"

Cậu tự nhủ câu ấy trong đầu, lẳng lặng đứng dậy, cậu không muốn thấy cảnh tiếp theo.

- Em về!
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeSun Dec 25, 2011 5:06 pm

~~~~ Chap 11 ~~~

Cậu đi dọc 1 mạch về, mặc cho tiếng thầy kêu lớn đằng sau, cậu không còn muốn nghe thấy gì nữa, cảm xúc lẫn lộn, đâu là thực đâu là hư? Cái gì thế này? Tại sao cậu lại đau? Tại sao cậu lại thấy thất bại? Tại sao cậu cảm thấy ghét cảm giác thấy Yunho hôn Yoona?

Ai sẽ cho cậu câu tra lời cậu mong muốn?

- Jaejoong!

- Thầy muốn gì?

- Thầy chỉ thấy hơi ngại! Thầy biết em không thích nhìn những cảnh tượng ấy vì em còn bé nhưng mà Yoona chỉ là vô tình thôi! Em sẽ không có gì chứ?

- Thầy muốn nói em ghen à? Sao thầy phải giải thích?

- Không... chỉ là... thầy thấy không tiện làm trước mặt học sinh nên...

- Thầy có hôn 100 lần hay 1000 lần em cũng không quan tâm. Tại em thấy quá chóng mặt và gai mắt mà thôi.

- Ơ...

Jaejoong đi tiếp 1 cách quyết tâm, cậu thấy bất cần .

" Cần quái gì phải giải thích cho mình chứ! Thật là vớ vẩn!"

Bước đến cửa nhà, cậu nhớ ra mình không có chìa khóa. Thú vị thật, cậu sẽ đợi thầy về và mở cửa à? Chấp nhận thế sao?

- Sao thế Jaejoong?

Thầy bất giác bật cười. Cậu thấy mình đỏ mặt, mất mặt, mất mặt quá đi, còn cái thể thống gì nữa.

-Em muồn vào nhà thì cần có chìa khóa chứ Jaejoong. Đôi khi giận quá cũng...không minh mẫn..

- ..... ><.......

Gương mặt cậu nhăn nhó khó chịu. Hừ. Người gì mà...

Thầy đi lại gần, mỉm cười nhẹ nhàng và mở cửa ra cho cậu vào nhà.

- Đừng làm bộ mặt khó chịu như thế! Thầy không thích đâu.

- Không thích thì thôi! Thầy đừng nhìn!

Yunho lắc đầu nhìn Jaejoong và đi vào nhà theo 1 cách thản nhiên, jaejoong lườm thầy rồi cũng theo sau, lặng lẽ đóng cửa lại.

- Em thấy mệt rồi! Em đi ngủ đây!

Jaejoong đi vào phòng, cha chả tức, bả bày trò gian thật, cậu cũng không ngờ là bả lại hôn mới ác chứ, thật chẳng có cái ác nào giống cái ác nào.
Cậu hết úp mặt vào chăn, vào nệm, quăng gối, quăng mọi thứ mà cậu vớ tới, ... Quăng chán chê rồi Jaejoong thở dài sườn sượt, làm sao đây? Tại sao cậu lại thành ra thế này?

- Bà thích làm gì là làm sao? Tôi sẽ cho bà biết thế nào là Kim Jaejoong!!!!!!!!!!

.......................

Nhà Yoona...

- hắt xì! hắt xì!.... cha chả tức! Tên nào nói xấu mình à? À... chắc tên học sinh cá biệt nổi cơn ghen đây mà. Kim Jaejoong! ta sẽ cho mi biết thế nào là Im Yoona này!! kakaka...

Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeFri Jan 06, 2012 3:31 pm

~~~~ CHAP 12 ~~~

Sáng hôm sau, Jaejoong dậy với vẻ chả hứng thú gì cả. Cậu ngồi đờ 1 lúc lâu mới chịu thay quần áo khi có tiếng thúc giục của thầy từ bên ngoài kêu ra ăn cơm

- Em không muốn ăn!

- Sao thế? Em không đói à?

- Không! tự dưng em thấy chán quá không muốn ăn.

- Thầy gói cơm trưa cho em nha!

- Em ăn ở căn tin đủ rồi!

- Nhưng cơm ở đó không đảm bảo chất lượng bằng cơm thầy đâu!

- Không! Em vẫn sẽ ăn ở đó!

Cậu đi hẳn ra ngoài cửa mà không thèm chào hỏi thầy trước khi đi học. Cậu không thích cứ thế này nhưng bả Yoona và thầy còn yêu nhau ngày nào là cậu còn bực mình ngày ấy , cậu không hề muốn 1 bà già như Yoona lại đi làm vợ người mà cậu mang ơn nặng. Nếu bả tốt thì may ra chứ bả đểu cáng đến thế thì ai chịu cho lại. Thật là cũng chẳng hiểu từ khi nào mà cậu tự cho mình cái quyền cậu đặt đâu thì thầy ngồi đấy nữa.

" Bộp"

Ném bịch cái cặp sách nặng trịch lên bàn cậu chẳng thèm nhìn ai trong lớp nữa. Nhưng mà ai cũng đổ dồn ánh mắt về phía cậu, cậu đã nổi tiếng, này lại càng nổi tiếng hơn. Thật không thể ngăn cái scandal là " Đại ca Kim Jaejoong bị rape" lan tràn ra khắp trường.

- jaejoong đại ca này!

- gì thế Junki?

- Ah... thật ra thì... tại sao hôm qua đại ca nghỉ học.

- không thích đi thì nghỉ chứ sao.

- Nhưng mà... sao hôm qua em đến nhà lại không thấy đại ca đâu?

- Không ở đó nữa thì làm sao mà tìm.

Thật là nói chuyện với jaejoong còn chẳng bằng bắt đầu gối lên nói chuyện còn hơn, Jaejoong thích nói trống không với lũ bạn cùng tuổi, nhưng những câu trả lời của cậu chỉ tổ làm cho người ta nổ óc ra mà chết chứ thật sự chẳng làm người ta thông cảm cái gì.

- Thật là... em đang rất quan tâm đại ca đấy!

- Đang mệt! Đừng hỏi!

Cậu nằm gục xuống bàn, Junki cũng không biết phải làm thế nào nữa bèn bỏ đi nơi khác ngồi nhìn Jaejoong lặng lẽ ngủ khò khò

" Reng , reng"

Chuông đồng hồ báo hiệu giờ học mới bắt đầu, Jaejoong không mấy hứng thú với việc học tập nhưng bất đắc dĩ cậu vẫn phải đi học thôi. Học mà không học, thật chẳng biết làm gì với cậu luôn đấy.

Giờ văn là giờ đầu. Hay thật đấy, mới đó lại phải đụng mặt bà Yoona rồi! không biết bả sẽ nói gì với cậu đây. Cậu đang rất hứng thú chờ đấy! haha... Chắc cải mặt bả sẽ như bị thóc bị chọc thủng cho mà xem.

Bước vào lớp với những bước đi nhẹ nhàng khoan khoái, trông Yoona không có vẻ nặng nề hay trịch thượng làm cao gì cả. Bình thường như những ngày khác, tuyệt nhiên bộ mặt Yoona đầy vẻ thản nhiên làm người ta phải sợ.

- Các em! đóng hết sách vở lại, chúng ta kiểm tra bài cũ.

Tất cả bọn học sinh đều gấp vở lại không cần nói đến câu thứ 2. Bả liếc mắt về phía Jaejoong và cất lên tiếng gọi đầy ngạo nghễ

- Kim Jaejoong, mời em. Điểm của em thiếu rất nhiều đấy.

Cậu lôi vở đi lên trên bục giáo viên và ném ngay quyển vở lên bàn cái " Bộp" . Yoona liếc mắt nhìn cuốn vở, rồi nhìn vào sổ điểm.

- Tội vô lễ với giáo viên, trừ 1 điểm. Trả lời câu hỏi này của cô : Jong SuDong đã có những tác phẩm nghệ thuật văn học lớn nào?

- Em không biết! Có phải em viết đâu.

Cả lớp rộ lên tiếng cười , bao giờ các thầy cô cũng hỏi những câu dễ cho Jaejoong mà cậu lại trả lời đến phát cáu lên mới thôi.

- Em hiểu gì về Jong Su Dong?

- Chắc chắn là ông ta chết trước em rồi!

- 2 điểm trừ 1 điểm còn 1. về chỗ! nếu em muốn điểm cao thì nhất thiết là em phải học Jaejoong ạh. Cô không nâng được điểm cho em đâu nếu em cứ tình trạng như thế!

- Mặc kệ cô! Nâng hay không thì tùy!

Cậu chộp lấy quyển vở và đi xuống ghế ngồi cái sụp. Cậu nhìn Yoona vẻ khích đểu bả và Yoona chộp được cái nhìn ấy. Cũng đáp trả bằng 1 cái nhìn đầy thách thức.

Cuộc giằng xé giữa 2 con hổ chưa thể nói trước được việc gì.

...............................................

Qua mấy tiết học nặng nề. Gần như cả lớp học chỉ dám nhìn trộm cậu, không ai dám nói cậu câu nào nữa. Trông Jaejoong rất đáng sợ. Có thể cậu sẽ đánh bất kì những ai dám làm phiền cậu ngay bây giờ. Những đứa khác đoán già đoán non rằng Jaejoong vì bị rape nên càng thô tính hơn

" Reng, reng"

Tiết cuối, tiết của thầy chủ nhiệm, Jaejoong cũng không mong ngón gì hơn rằng đây là 1 tiết học thoải mái gì. Cậu chán học, nay lại càng chán hơn vì không mong ngóng gì gặp mặt thầy mình.

Thầy bước vào lớp, vẻ mặt không có gì mà nặng nề cáu bẳn hay có gì phiền não rũ rượi. Hình như tất cả những người thầy cô đều giỏi kiềm chế cảm xúc thì phải? Vài tiếng thì thầm nổi lên rõ:" Thầy mới cắt tóc bọn mày ạ, đẹp trai nhể!"

- Thầy muốn giới thiệu một người bạn mới với cả lớp chúng ta. Em vào đi!

1 cậu học sinh cao to, đẹp trai bước vào gần như làm cả bọn con gái chói mắt. Cậu ta đẹp trai đến khó có từ nào tả nổi, dáng điệu lại rất " lừa tình"

- Đây là Kim Hyun Joong! bạn này học bên Mĩ mới về nước nên chưa quen, em giúp bạn hòa đồng nha!

" Oa" Bọn con gái vỗ tay hưởng ứng rầm rộ. Hyun Joong đảo mắt quanh lớp như để tìm 1 thứ gì đó và phì cười nhẹ nhàng khi thấy Jaejoong

- thầy ơi! Em có thể chọn chỗ ngồi tự do chứ?

- EM muốn ngồi chỗ nào?

- Em muốn...

Hyun Joong chạy về phía chiếc bàn gần Jaejoong nhất và ngồi xuống đó, quay sang jaejoong mỉm cười:

- Jaejoong àh! Có nhớ tớ nữa không?
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeWed Jan 18, 2012 2:47 pm

~~~~ CHAP 13 ~~~~~

- Cậu... cậu là tên điên nào? Tự dưng khi không kêu tôi có quen cậu không? Hay là nhầm tôi với tên nào rồi????

Jaejoong lắp bắp, cậu hết nhìn lũ bạn trong lớp lại quay lên bục nhìn ông thầy đang ngạc nhiên vô độ. Hyun Joong cũng mở to mắt và tai hết cỡ để xem mình có nghe nhầm không và xem đây có đúng là người mà Hyun Joong luôn mong muốn gặp trong suốt mấy chục năm trời qua không

- ơ... đúng mà... Cậu là Kim Jaejoong, con của chú Kim Hae Joong đúng không????

- Ờ... ờ - Cậu gật đầu, hắn biết tên bố cậu vậy chắc là hắn quen cậu, nhưng cậu đâu có người bạn nào đang định cư ở Mĩ mới về nước đâu????

- Thật là.... cậu không nhớ gì về tớ sao?

Biết Jaejoong đang bí, thầy bèn giải cứu cậu bằng cách hắng giọng:

- Thôi, giờ sau hãy tính, bây giờ các em phải học đã... À... Hôm nay thầy cho ghi lý thuyết, giờ sau thì chúng ta thực hành bơi.

Và cả lớp lại chìm vào cái im lặng đáng buồn... ngủ, không ai bàn tán câu nào nhưng ai cũng liếc trộm Jaejoong và anh chàng Hyun Joong lãng tử kia

....................................

Canteen...

- Êh! Junki, mày nhớ mặt điểm tên cho tao xem có đứa nào hồi đó có tên Hyun Joong không?

- Ớ... đại ca không biết sao em biết... em cũng không nhớ nữa... nhưng mà...

- Jaejoong này! - cái giọng ngọt ngào đến sởn gai ốc

- Cô đến đây làm gì? - Jaejoong không thèm nhìn, quát ngay vào mặt Yoona

- Ô! Nếu đã không tiếp đón thì gặp 1 giáo viên dạy Văn em cũng nên tử tế chứ.

- Có gì không? Nói lẹ lẹ rồi biến!

- Có! - Yoona lôi ra 1 cái hộp vuông vức - Đây là Kimbab mà thầy Jung làm cho em, nhờ cô mang đến cho em. Ăn đi! Hãy biết ơn thầy vì thầy đã thức dậy sớm làm Kimbab cho em đấy!

Đặt cái hộp lên bàn, Yoona vung vẩy đi ra khỏi canteen. Jaejoong lườm theo dáng ả bước đi, mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Junki ố á, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

- Ơ... sao thầy Jung lại hạ mình đi làm Kimbab cho đại ca nhỉ? Hay là đại ca quyến rũ quá nên ổng đổ rồi! Còn bày đặt ngượng ngịu nhờ cô Yoona đưa đến cho đấy! Xem nào...

" Bốp"

- Đau! Đại ca làm gì thế?

" Bốp"

- Haizzzaaa..... đại ca có bị tăng xông không?

- Cấm mày ăn cái thứ quỷ này! - Jaejoong mở hộp ra, tính quăng nhưng... thơm thật đấy. mùi Kimbab cứ chực xộc vào mũi cậu, ngây ngất đến khó tả

- Ơ... sao thế đại ca, có độc à?

Jaejoong bốc 1 miếng Kimbab ra nhai nhồm nhoàm, Ngon!!!!!! đúng là vị Kimbab mà cậu ước ao được ăn bấy lâu. Ăn, ăn và ăn nữa. Cậu làm Junki há hốc mắt ra không nói được câu nào. Không biết lão này cùi ở đâu chứ nấu ăn vẫn là tuyệt nhất! Kì này cậu sẽ xách dép nhờ ổng bày cho vài chiêu nấu nướng, hehe.... Jaejoong quên cả giận hờn, lất lẩy, cậu nhe răng cười làm Junki phát sợ...TT^TT.

- Jaejoong này!

- Hở? Là cậu à?

Hyunjoong tay cầm khay đồ ăn đến ngồi bên cạnh Jaejoong, rồi quay qua Junki

- Này! Cậu có thể dậy chút được không?

- Cái gì? Cậu là cái gì mà dám nói tôi phải dậy khỏi chỗ này??

-Junki! Đi 1 chút đi! Không sao đâu, tao tự lo được!

- Nhưng...

- Không có nhưng nhị gì cả. Có đi hay để tao dắt đi???

Junki miễn cưỡng đi khỏi bàn Jaejoong và Hyun Joong ngồi, lẩm bẩm câu gì không rõ, thi thoảng lại quay đầu liếc trộm Jaejoong hoặc Hyun Joong 1 cái, đầy lo lắng trên gương mặt.

Jaejoong quay sang Hyun Joong, hỏi bằng giọng kì cục:

- Này! Nói cho tôi biết ngay, cậu là cái tên nào? Dở hâm dở chập sao mà lại kêu quen tôi, tôi hổng có nhớ tên nào là Hyun Joong hết á!!!!

Hyun Joong tỏ vẻ khá bình tĩnh trước khi kịp thất vọng. Hắn rút ra 1 chiếc dây chuyền bằng vỏ sò trông bình thường và rất bình thường nhưng không hiểu sao cậu có cảm giác quen quen khi thấy cái dây ấy.

- Đây là cái mà cậu đã làm để tặng cho tớ! Cậu nhớ không?

- Không ... nhưng mà thấy... quen quen...

- Hôm đó, bố cậu bắt được rất nhiều sò, cậu đã chạy vào lục cái lưới và tìm kiếm những con sò nhiều màu nhất, đẹp nhất và kết thành dây cho tớ cậu nhớ không?

~ Flash back~

- Bố vè rồi! Bố về rồi!

1 cậu nhóc 6 tuổi tung tăng chạy ra ôm chầm lấy cổ người đàn ông da ngăm đen và vội tuột xuống, vớ lấy cái lưới của ông.

- Bố bắt được nhiều sò quá! Cho con vài con nha!

- Được thôi! Joongie này!

Ông đưa cho cậu bé cái lưới cho cậu xem bao nhiêu là sò đầy màu sắc, Jaejoong chọn những con có màu sắc đẹp nhất, sặc sỡ nhất và bỏ riêng ra.

- Cảm ơn bố!

Rồi cậu chạy tót sang nhà hàng xóm kế bên.

- Hyun Joong ah!!!!!

Cậu hét to cái tên ấy hơn chục lần rồi thấy 1 cậu bé khác, cởi trần chạy ngay ra. Jaejoong chìa tất cả những vỏ sò ra cho cậu ta xem.

- Cậu thấy có đẹp không?

- Woa.... đẹp quá!

- Tớ sẽ kết thành dây cho cậu đeo 1 cái dây to bằng vỏ sò, chịu không?

Hyun joong gật đầu, Jaejoong kiếm 1 sợi dây mềm mềm, xâu qua vỏ sò 1 cách tỉ mẩn.

~ End Flash back~

Bỗng dưng kí ức chợt hiện về, cậu ơ a 1 lúc rồi cũng tròn mắt mà ngạc nhiên

- Cậu là cái tên hàng xóm hồi đó chuyên môn thả chó sang nhà tớ đúng không??? Kim Hyun Joong! Tớ nhớ rồi! Kỳ này cậu chết với tớ! Có biết con Kiki nhà cậu gặm tớ bao nhiêu phát rồi không??????

Jaejoong nổi xung, đánh Hyun Joong tới tấp. Hồi đó, lâu rồi, khi bố mẹ cậu chưa mất, cậu sống bên 1 vùng biển thơ mộng. Không lâu sau, Hyun Joong phải đi Mĩ vì có họ hàng bên ấy đón sang. Jaejoong thì theo bố mẹ lên Seoul ăn học, rời xa vùng biển ấy.

Kí ức lùa vội về, quay cuồng trong tâm trí cậu, cậu ngạt thở, lại nhớ về bố mẹ mình
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeSun Jan 22, 2012 4:32 pm

~~~~~ CHAP 14~~~~

Jaejoong nguyên ngày hôm đó cứ lù lù đi bên Hyun Joong không rời bước nào, đi ăn trong canteen, đi tham quan trường, đi lung tung ăn vặt đủ thứ. Cả đám học sinh cứ phải gọi là mắt chữ O mồm chữ A. Không hiểu nổi đại ca Kim Jaejoong nghĩ gì trong đầu mà cứ đi theo Hyun Joong vậy chứ.

............

Nguyên ngày hôm đó, Hyun Joong cứ gặng hỏi về nhà của Jaejoong rằng bây giờ cậu đang ở đâu, làm gì , bố mẹ cậu đang ở đâu. Cậu trả lời qua quít cho Hyun Joong khỏi lo lắng, cậu cười cười cho qua loa rồi cũng xin cáo lui về nhà.

- Jaejoong! Jaejoong!!!!!

Thầy gọi mãi mà cậu mới chịu nghe, ố á rồi quay sang thầy cười hỏi xem có chuyện gì mà thầy gọi cậu thế.

- Ra ăn cơm! EM định tuyệt thực hả!

- Em ra ngay mà! hì hì...

- Sao? Sáng nay ăn Kimbab của thầy thấy thế nào? Ngon chứ?

- Ngon lắm thầy ạ! Khi nào rảnh rỗi thầy bày cho em cách cuộn Kimbab nha!

- Em muốn học à?- Yunho ngạc nhiên, tròn mắt hỏi

- Vâng, em cũng muốn học nấu ăn từ lâu rồi nhưng... từ bé đến lớn chưa ai dạy em nấu ăn cả... nên... - Nói đến đây, đôi lông mi dài của cậu cụp xuống, xìu xịu buồn bã.

- Chủ nhật này thầy sẽ dạy cho em, nhớ học tử tế đó!

- Cảm ơn thầy!- Jaejoong vườn người lên trước, hôn lên đôi má thầy

- Thằng bé này...- Thầy đỏ mặt, thầy rất hay đỏ mặt

Đang ăn 1 cách bình yên, hình như thầy đang bất chợt nghĩ đến 1 cái gì đó hay sao mà thầy lại làm rớt đôi đũa. Thầy cố gắng nói 1 cái gì đó không rõ, thầy ngập ngừng, liếc cậu rất nhiều, hít 1 hơi dài, thầy mới dám nói

- Jaejoong này... - Yunho nói khẽ

- Huh???-Cậu mở tròn mắt

- Lúc sáng.... sáng hôm nay thầy có trao đổi chuyện học tập của em với cô Yoona, cô nói em học Văn dở dở ương ương lắm! Cô nó cô muốn dạy kèm thêm cho em môn Văn, nếu có thể em chuyển hẳn sang nhà cô mà học và sống, cô.... thương em lắm đó Jaejoong ah...

- THẦY IM ĐI! - Jaejoong gắt lên bực mình

- Jaejoong... thầy chỉ muốn tốt cho em mà.... thầy thấy cũng...

- THẦY THẤY CŨNG NÊN ĐUỔI QUÁCH EM ĐI CHỨ GÌ? THẦY MUỐN THẾ NÊN THẦY MỚI QUYẾT ĐỊNH ĐUỔI EM ĐI! EM QUÁ PHIỀN, QUÁ RẮC RỐI CHỨ GÌ? THẦY MUỐN TỐNG EM ĐI PHẢIKHÔNG? EM THÀ ĐI BỤI, SANG NHÀ BẠN HAY VỀ KHU CHUNG CƯ CŨ CÒN HƠN LÀ VỀ NHÀ BẢ! KHÔNG CẦN THẦY ĐUỔI EM CŨNG TỰ ĐI ĐƯỢC!

- Không phải... thầy không có ý đó!

Jaejoong vùng vằng định đi vào phòng thu dọn hết đồ đạc để ra đi. Thầy kéo tay cậu lại, bàn tay ấm áp của thầy trấn áp đôi bàn tay bướng bỉnh của cậu, thầy nhìn thẳng vào mắt cậu, nói giọng chắc nịch:

- Thầy muốn tốt cho em nhưng nếu em không thích thì có thể nói 1 cách bình tĩnh hơn...

- THẦY! ĐẾN PHÚT NÀO RỒI MÀ THẦY CÒN NÓI EM BÌNH TĨNH NỮA ĐƯỢC HẢ? TẠI BÀ IM YOONA ẤY CHỨ GÌ? THẦY YÊU BẢ THÌ SANG NHÀ BẢ MÀ Ở, ĐỪNG CÓ BẮT EM SANG!

Thầy nhìn vào đôi mắt đen láy quyến rũ thăm thẳm của cậu để cho cậu thấy rằng thầy hoàn toàn nghiêm túc khi nói chuyện

- Thầy phải nói rõ ràng! Thầy sẽ không thả tay em ra đâu! Đứng yên đó!

- THẦY MUỐN GÌ? MUỐN RAPE EM À? CÓ PHẢI THẦY MUỐN EM TRẢ ƠN THẦY LÚC THẦY CỨU EM KHỎI BỌN LƯU MANH ĐỊNH RAPE EM KHÔNG? ( Xem lại chap 2)

Jaejoong hất cánh tay ra, tự xé áo của mình và vứt xuống dưới sàn, và quay mặt đi

- Muốn làm gì thì làm đi em không có tiếc!

- Jaejoong! Đừng như thế nữa! Xin em đấy! Thầy không có ý đó! Yên nào! Bình tĩnh!

Jaejoong nhắm mắt lại, cố giữ thăng bằng cho bản thân mình, cậu đã quá nóng nảy mà tự làm nhục bản thân mình, Yunho khi thấy Jaejoong có dấu hiệu ổn định liền buông tay cậu ra, tay cậu đã có vết thâm

- Xin lỗi em! Thầy làm em đau rồi!

- Được rồi... Em cũng không quan tâm...- Cậu nhặt áo lên, nó bị rách tươm tả rồi

- Thầy hoàn toàn không cần em đền ơn bằng cách đó! Thầy không thể làm chuyện đó với học trò của mình được! Em hiểu chứ! - Yunho che mũi lại, chết tiệt, máu mũi chảy ra hết rồi

( Author: Thế Au để cái NC cho ratings làm gì? YAY!!!)

- Thầy không nói em cũng biết mà! Em cũng nóng quá nên...

Yunho cởi chiếc áo khoác hờ bên ngoài áo lót ra khoác cho cậu và kết cúc áo lại, tuy nhiên, cái mũi tội nghiệp của thầy vẫn không ngừng chảy máu, có làm sao nó cũng nhỉ máu ra, thật là...

- Em làm ơn quay qua chỗ khác 1 chút được không? Aigoo... cái mũi của tôi...

- Em xin lỗi... nhưng sao thầy lại...

- Còn hỏi nữa! Ai bảo em bày ra cái vụ xé áo làm chi! Aigoo...

1 lúc sau, khi cái mũi đã ổn định, thầy nhét 2 miếng khăn vào cho máu khỏi trào ra, khổ thật... Thày tự nhủ với bản thân, chưa có đứa học trò nào vừa bất trị, vừa ngốc thế này...


( Author: Vừa sexy, vừa cute nữa ^^!)...

- Được rồi! - Thầy thỏa hiệp- Nếu em ghét sang nhà cô Yoona đến thế thì thầy cũng không có quyền ép em! Nhưng.... thầy có 1 điều kiện!

- Điều kiện ạh? - Jaejoong tròn mắt, méo xệch miệng

- Phải! Đó là thầy sẽ kèm em học tất cả các môn học mà em đang yếu và nhất quyết là em phải hoàn toàn nghiêm túc. Nghe chưa?

- Chỉ vậy thôi phải không thầy? - Jaejoong chớp mắt lia lịa

- Chỉ vậy thôi ! Nhưng mà em phải nghiêm túc nghe chưa?

- Nae! Em biết rồi mà! - Jaejoong gần như hét lên vì vui sướng

Xong bữa cơm vốn dĩ chả ngon miệng, Yunho đi vào phòng, lôi hết sách giáo khoa, sách bài tập, vở ghi của Jaejoong xuống xem xem, toàn là mấy hình vẽ ba lăng nhăng chứ không hề có chữ nào, thầy cáu đến suýt tăng xông

- Jaejoong! Em đi học hay đi chơi đây hả?????

- Ơ... thầy thông cảm... đằng nào thầy cũng biết em nỗi tiếng cá biệt rồi mà...- Jaejoong cười trừ

- Còn nói được nữa à? Tự hào quá nhỉ? Em có mau lôi xuống học không? Học vật lý trước nhé!
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeTue May 01, 2012 1:33 pm

~~~~ CHAP 15~~~

Jaejoong miễn cưỡng ngồi học, học là từ đi kèm với từ hành, hành cả thể xác lẫn tinh thần
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeTue May 01, 2012 2:41 pm

~~~~ CHAP 15~~~

Jaejoong miễn cưỡng ngồi học, học là từ đi kèm với từ hành, hành cả thể xác lẫn tinh thần. Học là đày đọa với Kim Jaejoong nhưng cậu không có sự lựa chọn nào khác ngoài sự lựa chọn này. Ở lại đây hay là bị vất ra ngoài đường như trước đây! Tất nhiên cậu chẳng ngốc nghếch gì mà lại để mình bị vất ra ngoài đường như 1 con chó.

- Em cho thầy biết, Định luật Jun- Len xơ là gì?

- Là gì vậy thầy?

- Aigoo. Thầy hỏi em chứ không phải em hỏi thầy, hiểu chưa?

- Nhưng...

- Tiếp tục. Định luật bảo toàn năng lượng là gì?

- Em không biết!

- Lần cuối, Newton khi thấy táo rơi đã phát hiện ra điều gì?

- Ah! Táo có sâu phải không thầy? Chỉ có có sâu nó mới rớt thôi ak!

- Trời đất! Câu này đến trẻ con nó còn trả lời được huống chi là... em đã là học sinh cấp 3 rồi. Học lại từ đầu, không nói nhiều!

Thế là hết. Cậu không còn cách nào khác ngoài ngồi học nghiêm túc. Lần đầu tiên cậu ngồi vào bàn học đến tận 11 giờ đêm, cái giờ mà Jaejoong nghĩ rằng thật sự kỉ lục cho 1 buổi học của cậu, thật không thể nào tin được là Jaejoong lại đủ sức sống đến tận cái giờ chết đó. Thật là không có cái khổ nào như cái khổ nào.

- WOAAA!!!! Em làm đúng rồi!!!

- Nể em thật đấy! Làm 230 bài mà mới có 1 bài đúng!! Thật đáng khâm phục!

- Ơ... cái gì cũng từ từ nó mới tiến triển tốt chứ...

- Được rồi... thầy sẽ cố... Tiếp nào...

............. 1 tuần sau.................

- WOAAA!!!! trong 1 tuần mà tớ đã lên đến 7 hạng trong lớp rồi đó! Lịch sử thế giới nên ghi ngày này vào phải không????

Jaejoong khoe cái bảng điểm mới phát cho Hyun Joong, từ khi có HyunJoong, mấy cái người gọi là
" anh em cùng sống cùng chết" kia. == Thật là không có cái lạnh lùng nào như cái lạnh lùng này, ngay cả Junki là người bạn cực kì thân thiết với Jaejoong cũng bị quăng 1 cục bơ nặng.

- NHất định cậu phải mời tớ ăn 1 bữa ra trò đấy!- Jaejoong cười toe - Nhưng mà không phải hôm nay nhé! Tớ cần đến chỗ này đã.

Rồi Jaejoong chạy đi thật nhanh như tìm kiếm ai đó

-THẦY!!!!

Jaejoong chạy đến khoe ngay bảng điểm chói lọi không tì vết, ôm chặt thầy trong ttrong cánh tay nhỏ của cậu không ngần ngại

- Thầy biết rồi! Em giỏi lắm! Nhưng mà đang ở chỗ đông người đấy em không thấy ngại sao?

- Em chỉ muốn chia sẻ niềm vui thôi mà, cảm ơn thầy nhiều nhiều lắm!!!

- Được rồi, về nhà tính sau đi! Giờ vào học đi kẻo chìm nghỉm trong niềm vui bây giờ lại không lo học là thầy không có thương nữa đâu ah!

Thầy nói cậu như ns 1 đứa trẻ con mới lớn, thật buồn làm sao nhưng mà cậu thích như thế, từ khi bố mẹ cậu mất cậu cứ mong có 1 người nào đó yêu thương và quan tâm cậu dù với hình thức nào đi chăng nữa và giờ cậu đã được toại nguyện rồi. Cậu thích được như thế này. Thế là đủ cho 1 cuộc đời như cậu rồi.

Tất cả đã thu vào tầm mắt của người khác, không ai khác : YooA. Tại sao khi Jaejoong thân thiết với Yunho đều là YoonA bắt gặp? Dù cả 2 không biết có kẻ theo dõi sát sao như thế nhưng cũng nên đề cao cảnh giác với YoonA hơn vì bả không phải tay vừa phải, nếu giận điên lên có thế cả 2 sẽ gặp nguy hiểm cũng nên.

Mà cũng chưa biết được đâu vì cuộc đời đâu cho ai biết trước cái gì đúng không?
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeTue Jun 05, 2012 10:33 am

~~~~~ CHAP 16~~~~

Mấy ngày hôm sau Jaejoong đi học trong những lời bàn tán rất kịch liệt của bàn dân học sinh trong cái trường nhỏ bé này. Đúng là tin shock mà, 1 học sinh vốn cá biệt nhất trường vậy mà đùng 1 tuần lên hẳn 7 hạng chứ chẳng chơi chứ! Đúng là không có tin shock nào như tin này.

HyunJoong, hiện giờ là người bạn thân nhất của Jaejoong chỉ biết đứng cười và chúc mừng cậu. Cũng phải vì mỗi khi HyunJoong cứ muốn rủ Jaejoong đi chơi hay đi ăn thì Jaejoong lại nói phải đi cùng thầy, không thể đi cùng HyunJoong được.

Với Jaejoong bây giờ thầy chính là người thân duy nhất của cậu nhưng hình như cái tình cảm mà cậu dành cho thầy không phải là kính trọng. Mà là cái gì đó khác hẳn với cái tình cảm kính trọng. Không hiểu đó là gì vì cậu cũng không có cơ hội để thể hiện và xem tình cảm ấy rốt cuộc là gì mà làm cậu khó hiểu thế. Mà sao cũng được... Cậu là con người đơn giản mà.

.......................

Hôm nay là 1 ngày chủ nhật đẹp trời đúng nghĩa của nó. Thầy hôm qua đã hứa sáng nay sẽ đưa cậu đi mua nguyên liệu về tập làm Kimbab. Khỏi phải nói Jaejoong vui như thế nào, cậu nhảy cẫng lên, 1 cánh tay không- hề - nhỏ ôm chặt lấy cổ thầy đến mức Yunho như gần ngạt thở.

Thay 1 bộ đồ đẹp, cậu đứng ngắm nghía mình trong gương, vốn cậu cũng đã rất đẹp rồi mà. Tim Jaejoong cứ đập thình thịch, chưa bao giờ cậu thấy hồi hộp như hôm nay vậy.

- Được chưa, em làm lâu quá đấy. Thầy đến mất kiên nhẫn vì em mất!

- Em ra rồi đây!

Jaejoong cười cười gãi đầu chạy ra ngượng ngùng, cậu thật đẹp trong bộ đồ tuy đơn giản mà vẫn rất phong cách. Thật đáng yêu

- Ta đi nào!

Jaejoong nắm lấy tay thầy kéo ra ngoài cửa, Happy day...

~ Trong Siêu thị ~

- Em nhớ này... mua rong biển phải chọn loại màu xanh, mềm, trông đang tươi ngon. Nếu em mua phải loại sắp hư hỏng thì sẽ không cuốn đều được và sẽ mất ngon cho Kimbab.

Thầy bày cho cậu những cách chọn đồ ăn tốt nhất, người đâu mà... đa tài quá đi. Người đã khỏe mạnh, học môn gì cũng giỏi, nấu ăn miễn chê mà hơn nữa lại rất nhẹ nhàng, dịu dàng và đầy tinh thần trách nhiệm với mọi công việc. Jaejoong cười thầm khi thấy thầy đang rất chú tâm dạy cho cậu cách chọn đồ ăn tươi ngon.

Thật ra cậu chẳng để ý gì đến chuyện đó cả. Cậu đang mải mê nhìn thầy chọn đồ ăn 1 cách hăng say thì đúng hơn. Thấy Yunho để tâm đến những món ăn và cách bày cho cậu, Jaejoong cứ thấy vui vui.

Mà bây giờ trông cả 2 người rất giống 1 cặp vợ chồng son. Jaejoong đang khoác tay thầy. Cũng vì 1 lần đi chơi hội chợ, người thì đông mà Jaejoong cứ lơ đễnh, đi 1 lúc lạc giữa đám người, cậu tìm mãi mà không thấy Yunho đâu. Đang mếu máo định khóc thì cái loa thông tin kêu nhao lên, thông báo người bị lạc là Kim Jaejoong đến ngay ban thường trực, may thế nên cậu mới tìm được thầy. Đúng là ngốc mà. Vì vậy nên thầy dặn cậu cứ đến chỗ nào đông đông thì phải lo mà nắm lấy tay thầy để không bị lạc, nhất quyết không được bỏ tay thầy ra 1 phút nào.

- Yoona kìa... ai như Yunho của cậu ấy nhỉ?

- Đâu? Yuri chỉ tớ coi!

Yoona chưa kịp vui hơn nửa giây thì Yoona sầm mặt lại khi thấy Jaejoong đứng bên cạnh Yunho đã thế lại còn khoác tay rất thân mật. Yoona như muốn điên lên khi thấy cảnh đó, ả muốn chạy đến xé Jaejoong ra thành từng mảnh rồi quay trên lửa thật chín ( Như Film ấy nhỉ)

Nhưng may mà bả còn biết cách nhẫn nhịn chứ nếu không sẽ có hỗn chiến xảy ra ở cái siêu thị này mất. Làm 1 bộ mặt dễ nhìn nhất có thể, Yoona cố mỉm cười nhưng cái mặt cứ như là đang sắp nổ tung đến nơi.

- Cả 2... cả 2 người đi đâu đấy?

Đáng lẽ trong tưởng tưởng của Yoona bả sẽ lồng lộn lên và nắm lấy cổ áo 2 người lay lay đến khi nào tra ra thì thôi. Nhưng mà vẻ đẹp của 1 giáo viên dạy Văn không cho phép bả làm như thế.

Yunho cười rất... hồn nhiên, vẫn để Jaejoong khoác tay mình, thầy nói rất lịch sự:

- Em cũng đi siêu thị à? Trùng hợp nhỉ, bọn anh cũng đang đi siêu thị...

- 2 người trở thành " Bọn anh" từ khi nào thế? - Yoona bặm môi

Jaejoong biết bả đang ghen, cứ nhìn cách Yoona nắm chặt nắm tay, bặm môi tức tối, mắt long sòng sọc là biết bả ghen đến mức nào rồi. Cậu cố nhấn mạnh cái khoác tay cười 1 cách đắc thắng:

- Oh! Em không biết là hôm nay cô cũng có hứng đi siêu thị cơ à, thế mà em không biết, hay là cô đi cùng bọn em?

- Cảm ơn Jaejoong - Yoona gằn từng chữ - Cô cũng mong được đi cùng L - Ă - M...

Yunho cười rất tươi, vẻ ngu hết mức. Đôi khi ngốc nghếch cũng là con dao 2 lưỡi. Có lợi mà cũng có hại. Yoona nắm lấy cánh tay còn trống của Yunho và nũng nịu:

- Mình qua bên kia đi anh!

Cả 2 người, Yoona và Jaejoong cứ tranh nhau Yunho, chả khác nào con nít tranh đồ chơi hết. Bỏ lại 1 người... thừa 1 cách không nên thừa : Kwon Yuri
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeFri Jun 08, 2012 10:16 am

~~~~ CHAP 17 ~~~~

Yoona theo Yunho và Jaejoong về đến tận nhà không chịu buông 1 phút nào chỉ tội mỗi Yunho, phải chịu cảnh " 1 cổ đôi tròng", thầy cũng thấy kì lạ và ngại khi ra đường, 1 bên thì người yêu, bên thì học sinh, đằng sau có 1 cô khác ( Người thừa ==). Ai cũng nhìn hết.

- Em bỏ đồ ăn lên bếp đi Jaejoong!

Yunho nhắc khẽ, kéo Yoona vào phòng khách, cho bả ngồi ở đó uống nước cùng Yuri còn thầy thì đi vào bếp chỉ dẫn cho Jaejoong nấu ăn.

- Em nhớ trứng rán phải mỏng, đều 2 mặt, thơm và dễ cuốn, không được để trứng nát ra sẽ không ngon hiểu chưa? Còn rong biển phải rửa sạch, ngâm ít nước để chúng mềm ra, cơm phải nóng, chín, không được cháy... blah blah blah...

Jaejoong nghe mà ong hết tai, sao mà thầy nói nhiều thế nhỉ, chả biết sinh vào cái giờ nào, cung nào mà nói nhiều như thế. Aigoo...~~

Yoona đưa ánh mắt ghen tỵ nhìn vào bếp, thấy cả 2 tíu tít với nhau cười cười nói nói làm ả như phát khùng lên. Chậc, Yoona thì cũng chưa mặn mà tình cảm với Yunho lắm nhưng là con người có tính sở hữu rất cao, hễ ai động đến cái gì của bả, dù quan trọng hay không thì cũng bị ả ghét như nhau. Cũng có lắm kẻ ích kỉ khó hiểu như vậy.

- Tèn ten. Kimbab tới đây! ^^

Yunho bỏ đĩa Kimbab lên bàn,Jaejoong cười lớn:

- Cái này gọi là gì thầy nhỉ? Gọi là Kimbab thì bình thường quá! Gọi là...

- Kimbab Yunjae nha! - Thầy tiếp - Jung Yunho and Kim Jaejoong make Kimbab!

Jaejoong giơ ngón tay cái lên như 1 kiểu " LIKE" , cậu dùng máy chụp lại món Kimbab đáng nhớ này rồi cười vui:

-Em đi rửa tay đã, em ra sau...

Rồi Jaejoong chạy tót đi rửa tay, cậu rửa nốt mấy con dao làm bếp vương vãi tùm lum và... " SỰT"... vô ý, cậu để dao cứa phải tay.

- Ah! ~ - Jaejoong kêu lên 1 tiếng

- Có chuyện gì à? Jaejoong, em làm sao thế?

Thầy phát hoảng lên khi nhìn thấy ngón tay đầy máu của Jaejoong, cuống quýt không biết nên làm gì, chỉ vội vã:

- Yoona, em vào trong phòng lấy cho anh bông y tế với thuốc sát trùng. Mau lên!

Máu ra rất nhiều, rửa mà không hết, thầy rối, cầm lấy ngón tay Jaejoong... bỏ vào miệng mình và mút tay cậu:

- T... Thầy... em... - Jaejoong đỏ mặt ấp úng

- Yên nào! - Thầy cố nói - Đây là cách dân gian để lấy máu độc.

Yoona chạy vào, thấy cái cảnh " ấn tượng " ấy không khỏi ghen ghét, ả cố vào 1 cách bình thường, cố tình ném gói bông vào người Jaejoong:

- Bông đó! Lấy mà dùng. Thuốc sát trùng đây!

Rồi bỏ ra ngoài phòng khách tức tối. Thầy thấm nhẹ nhàng cho cậu, bôi thuốc sát trùng vào, dùng miếng urgo băng tay cậu lại:

- Thế là không đau nữa nhé!

Thầy dịu dàng như mẹ cậu vậy, thiếu tình yêu thương chăm sóc của mẹ quá lâu rồi, nên bây giờ, ai yêu thương cậu như thế cậu sẽ rất yêu quý và trân trọng, có khi còn ích kỉ với tình yêu thương đó nữa. Cậu là 1 đứa trẻ đáng thương. Có lẽ cũng vì thế mà cậu không thích ai đến với mình bằng sự thương hại. Thầy thì không. Cậu có cảm giác thầy đối với cậu là 1 tình cảm chân thành chứ không phải thương hại.

Nên cậu rất khó hiểu cảm giác mình đối lại với thầy, không phải kính trọng, không phải biết ơn, tôn thờ, mà là 1 cái gì đó cũng là tình yêu thương nhưng rất khó nói. Chả hiểu nổi cậu ra sao nữa. (_ _!)

Thưởng thức Kimbab 1 cách ngon lành, chỉ có ai đó là không, cứ nhai mãi miếng Kimbab trong miệng, mắt lườm lườm như muốn rớt tròng đến nơi.

Yuri cứ ngồi đờ 1 cục, thật ra cũng đáng thương vì lẽ ra cô không phải chịu cái cảnh ăn " 3 cục bơ" to đùng thế này. Haizzz... Có nhiều người vốn đã khổ thế rồi đấy.

It's a happy day for Kim Jaejoong

1 ngày hạnh phúc thực sự của Jaejoong, cậu cảm thấy hạnh phúc như chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì thầy, vì sự dịu dàng và quan tâm mà thầy dành cho cậu

.....................................


Đêm đó, tại nhà Yoona...

- Kim Jaejoong tao đã cảnh cáo ngầm mày rồi mà mày còn không nghe * Đá tường * Tao sẽ cho maỳ biết thế nào là lễ độ... Úi đau... Chân của tôi... Ui ui....
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:06 am

~~~~ CHAP 18~~~~

Sáng hôm sau Jaejoong đi học trong sự vui vẻ thích thú, cậu thi thoảng cứ cười 1 mình trên đường đi học.

- Anyong... Buổi sáng trông cậu vui quá nhỉ!

HyunJoong vẫy tay với Jaejoong, Jaejoong cười và chạy đến chỗ HyunJoong đứng, cùng đi vào trường. Đã thành thói quen, sáng nào Hyunjoong cũng chực Jaejoong đến để cùng đi vào lớp học, nói chuyện lung tung.

- Vào canteen đi! Tớ đói!
Cả 2 bước vào canteen chật ních người, Hyunjoong kéo tay Jaejoong đến 1 chỗ khá trống, mua cho cậu cái Sandwich ngon lành. Hyunjoong chỉ nhìn Jaejoong ăn, thấy cậu ăn ngon thế cũng đủ để anh no rồi.

- Jaejoong này.... lát nữa cuối giờ tớ đưa cậu về nhé!

- Không cần đâu

- Sao lần nào tớ muốn về cùng cậu, cậu lại chối thế? Giờ cậu sống ở đâu vậy? Cậu phải nói với tớ chứ... Dù sao...

- Cậu nói đủ chưa? – Jaejoong phát cáu – Tớ có ở đâu cũng được, tại sao cậu cứ phải xoi mói thế chứ???

Rồi cậu bỏ ra ngoài canteen, mặt nhăn nhó.

“ BỐP”...

Cậu vừa đụng phải Yoona

- Đi đứng cẩn thận chút chứ! – Yoona cau mày

- Tại mắt cô đui chứ tại tôi chắc! – Jaejoong không kém

Yoona quắc mắc, phủi áo quay đi, hình như khi đụng phải Yoona có làm rớt cái tờ giấy gì gì đó. Jaejoong nhặt lên xem... không ngờ... nó là...

- Jaejoong ... em làm gì ở đây vậy? – Thầy giám thị hỏi khi thấy Jaejoong đứng gần các phòng thầy cô – Gì đây?

Thầy giật ngay cái tờ giấy trên tay Jaejoong, mặt thầy giám thị sầm lại, lắp bắp:

- Cái này.... đề thi toán sắp tới... em... em định... ăn trộm phải không Jaejoong?

- Không... không phải em... Lúc nãy cô Yoona đi qua làm rớt cái này...

- Đừng có nói dối! Tôi nghi em lắm! Học sinh kém mà ăn trộm đề thi thì không phải là chuyện lạ

Xung quanh có rất nhiều học sinh đứng xem, xì xào, Jaejoong cố cãi bao nhiêu thầy giám thị buộc tội cậu bấy nhiêu. Xung quanh đó, nhiều gương mặt nghi ngờ, nhưng hình như không có ai tin Jaejoong vô tội.

- Được, nếu em nói là cô Yoona làm rớt thì đi với tôi đến gặp cô ngay để hỏi.

Thầy giám thị lôi tuốt Jaejoong đến phòng giáo viên, đẩy cậu vào, lúc đó chỉ có vài thầy cô, có Yoona. Bả ra vẻ ngạc nhiên lắm

- Có chuyện gì xảy ra với Jaejoong sao?

- Cô Yoona này... cái đề thi toán sắp tới tôi thấy trong tay Jaejoong, nó bảo cô cầm rồi làm rớt có phải không?

- Tôi đâu biết gì?

Mặt Yoona ngơ ngác, quả là cao thủ giả nai. Các thầy cô ngồi đó xì xào bàn tán về Jaejoong, quả là tin động trời mà. Jaejoong mở to mắt trừng trừng nhìn Yoona 1 cách căm thù:

- Em thấy đấy! Em còn gì để biện minh không?

Đúng lúc đó, Yunho đi vào, thấy chuyện ồn ào, lại có Jaejoong liền lấy làm lạ lắm:

- Có chuyện gì vậy?

- Đây! – Thầy giám thị chỉ vào Jaejoong- Nó ăn cắp đề thi toán sắp tới lại còn gân cổ cãi lại tôi, thầy xem, nên xử tội nó ra sao???


- Đề toán ư?- Thầy nhìn Jaejoong, rồi bỗng – Ah! Phải rồi! Tôi có việc bận nên nhờ Jaejoong nó cầm hộ cho rồi sau đó đến trả tôi. Thầy có cần nói nặng nề thế không? Đó cũng chỉ là bộ đề nháp thôi mà, chẳng phải nhà trường vẫn chưa công bố đề chính thức sao?

- Đề... đề nháp ư? – Thầy giám thị lúng túng – Nhưng... được rồi... nhưng lần sau thầy đừng đem gửi cho học sinh.

Yoona trừng mắt nhìn , Jaejoong thì vui bất ngờ, phải rồi, đời nào thầy tin cậu làm cái chuyện xấu xa đó, cậu nghĩ thế và cậu vui như muốn hét lên. Thầy giám thị lúng túng :

- Được... được rồi... em có thể về lớp...!

Jaejoong chạy 1 mạch về lớp với tinh thần vui hẳn, thầy thật tuyệt vời. Cậu cứ cười và đinh ninh thế.

Chờ mãi mới thấy trống tan học, Jaejoong về muộn, mặc cho lũ bạn nhìn cậu với ánh mắt ngờ vực, cậu mặc, biết thầy về muộn nên cậu định bụng chờ muốn thầy về cùng luôn. Cậu nhất định sẽ cảm ơn thầy và rử thầy đi chơi 1 lúc. Thầy vừa ra Jaejoong đã vồn vã:

- Thầy! Em đây này!

- Jaejoong... em lại đây... – Yunho vẫy tay – Chuyện đề thi, có thật em là người đã lấy trộm không?

- Thầy... thầy không tin em sao?

- Thầy rất bất ngờ. Nhưng vì em là 1 học sinh rất đặc biệt nên thầy mới giúp em thoát... nhưng... thầy không tin nổi... sao em lại... thầy cũng đã từng dặn em phải luôn nỗ lực bằng bản thân mình cơ mà...

- Thầy! Đủ rồi! Thầy không tin em! Thầy cho rằng em vẫn mãi là thằng ăn trộm ăn cướp trước đây phải không? Thầy không tin em đã thay đổi rồi phai không? Ha... hahaha.... hóa ra em đăth niềm tin vào nhầm người rồi... đủ lắm rồi...

- Jaejoong... không phải như em nghĩ đâu.... Vì...

- Thầy Jung! Tôi chỉ là thằng ăn trộm không hơn không kém! Từ giờ trở đi, đừng nói quen biết tôi. Người như thầy không bao giờ đi quen cái loại ăn cướp này!!!!!

- Jaejoong.... em.... đứng lại đã.... Jae!...~

Jaejoong chạy mãi, cậu đau lắm rồi.
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:06 am

~~~ CHAP 19~~~

Vừa chạy Jaejoong vừa khóc , tại sao cậu thấy đau như thế này? Không ai tin cậu... cũng được. Nhưng thầy thì khác... Tại sao.... Thế mà cậu cứ tưởng.... cậu đã lầm rồi...

Tóc...

Tóc...

Tóc....

Mưa...

Ông trời như cũng thương cho số phận cậu, 1 trận mưa ào ào rơi xuống, đau, như cắt từng mảnh vào trái tim vậy.

1 bóng người cao lớn, mạnh mẽ đứng trước Jaejoong, ai, ai đây? Thầy ư?


- Cậu có sao không? Đưa tay đây nào...

- H... Hyunjoong... cậu.... cậu...

- Được rồi... tớ tin cậu... Junki cũng tin cậu.... Jaejoong của tớ không phải là kẻ tiểu nhân đó!... Nào... tay cậu lạnh hết rồi! Nắm lấy tay tớ đi... mình đi ăn nhé!...

- Tớ muốn uống rượu... cậu mua rượu cho tớ nhé!...~

...........................................................
~ Quán rượu~

- Ực... ực... ực..
.
- Jae!~ Cậu đã uống rất nhiều rồi đấy... sáng mai sẽ mệt lắm!...

- HyunJoong.... hức... tớ đau lắm!... Bọn nó trêu.... tớ không sợ... nhưng.... người đó.... không tin tớ... người đó.... người đó.... nghi ngờ tớ.... người đó.... làm tớ đau.... Tại sao thế...?... Wae????....~ Cậu có biết tại sao không?

- Cậu đang nói ai đấy? Người đó là ai?

- Người đó à....haha... người đó.... là người đã cho tớ tình yêu thương.... Không!.... giả dối!.... Đó không phải yêu... thương.... đó là thương hại.... Chết tiệt .... Thầy..... Jung Yunho... thầy coi em là cái gì??? .... Tại sao..... ngay cả thầy cũng không .... tin em.... Jung Yunho.... thầy.... thầy quá đáng vừa thôi.... Cả thế giới này.... Không tin em cũng được.... chả sao hết.... Nhưng tại sao thầy cũng thế?.... Thầy.... hức hức........

- Cậu say rồi....~!

- Tớ chưa...... say.. ayyyyy~~~~!

Im lặng 1 lúc cho Jaejoong khóc, Hyunjoong nhìn cậu thở dài. Tại sao cậu lại đau khổ như thế chứ? Cậu.... với cậu.... người thầy đó quan trọng đến thế ư? Có thể làm 1 con tim cứng rắn như Jaejoong phải khóc, phải dau, phải buồn, phải kiếm rượu giải sầu....

- Jaejoong.... Cậu yêu thầy Jung đến thế sao?

- Yêu?..... Yêu là gì?....... Đồ ăn à?.....

- Yêu là như cậu bây giờ đấy! Là đau, là khổ, là buồn, là thất vọng.... là....

- Đủ rồi! – Jaejoong cắt ngang - .... Yêu ư?... tình cảm tầm thường.... Yêu ư?.... Cái gọi là sướt mướt... giữa nam và nữ đấy hả?..... Yêu ư?..... Là gì?..... Yêu.... hahaha.... Tôi yêu.... vớ vẩn!~ .... yêu ư? .... Chả có gì là tình yêu với tôi hết!.... Yêu mà đau thế này sao?....

Jaejoong nói sảng rồi gục xuống bàn

Hyunjoong đưa tay chạm vào từng lọn tóc mềm mại của Jaejoong, thủ thỉ:

- Thấy cậu như thế này, tớ đau lắm có biết không? Tớ cũng yêu cậu nhưng tại sao cậu chưa 1 lần quay lại nhìn tớ? Tại sao luôn để tớ phải theo cậu còn cậu mãi chỉ là ảo ảnh của tớ?.... Tớ yêu cậu.... Còn thầy Jung thì không? Tại sao lại thế? Ông trời thật bất công!

“ Reng.... reng......” di động cuả Jaejoong reo lên

- Yoboseyo. – Hyunjoong bắt máy hộ

- “Yoboseyo. Jaejoong... em đang ở đâu?.... Tại sao giờ mới bắt máy?.... Em đâu rồi?.... có biết thầy lo cho em lắm không?.... Về đi Jaejoong à..... Nói đi.... Em ở đâu để thầy đến...”

- Em là Kim Hyunjoong..... chào thầy.....

- “ Tại sao em lại có máy của Jaejoong?..... Jaejoong đâu rồi?....”

- Đang ở quán rượu Sochu gần đường 9095 đây!

Chỉ 5 phút sau thầy đã có mặt. Yunho chạy đến, lay Jaejoong thật mạnh giọng rất chua xót:

- Em làm sao thế Jaejoong?.... Tỉnh lại đi...!...

- Cậu ấy chỉ uống quá nhiều thôi.....

- Được rồi.... Cám ơn em.... Thầy sẽ đưa Jaejoong về nhà

- Khoan! Thầy ngồi xuống đã! Em cần hỏi thầy vài câu!

Yunho ngồi xuống, đỡ Jaejoong, đưa mắt nhìn Hyunjoong 1 cách kì lạ. Jaejoong run run lên từng cơn, thầy ôm chặt cậu, chắc do ốm đây mà, dầm mưa rồi nốc rượu ai mà chả ốm. Vòng tay thầy thật ấm, Hyunjoong đắng cay, lúc nãy anh có ôm Jaejoong như vậy nhưng cậu lại đẩy anh ra, tại sao? Khi thầy ôm cậu lại ngoan ngoãn đến thế?

- Thầy.... Với thầy Jaejoong là gì?

- Ý em là sao? – Thầy nhăn trán

- Thầy có yêu Jaejoong không?

- Tất nhiên! Nó là 1 đứa trẻ mà thầy rất yêu quý!

- Không.... Yêu như tình cảm nam nữ ấy!

- Em.... ý em là.... – Thầy ấp úng, tại sao thầy không thể thốt lên được câu phủ nhận thế này chứ!

- Im lặng không dám phủ nhận tức là có. – Hyunjoong hét lên – Vậy tại sao? Tại sao thầy lại để Jaejoong phải đau đớn ? Để Jaejoong khóc? Để Jaejoong buồn? Thầy có còn là con người không? Em cảnh cáo thầy: Nếu thầy còn thế nữa thì sau này, thầy đừng hòng thấy mặt Jaejoong 1 lần nào nữa, em sẽ đưa Jaejoong sang Mĩ cùng em và quan hệ chấm dứt. Em không biết giữa thầy và Jaejoong có chuyện gì nhưng mà vì Jaejoong, nên em không muốn đôi co với thầy. Em chỉ nói 1, sẽ không có lần 2!

Rồi Hyunjoong quay đi khỏi quán Sochu.
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:07 am

~~~~ CHAP 20 ~~~~

Yunho cõng Jaejoong về, cho cậu nằm trên đôi vai rộng của thầy, cậu lạnh, gió cứ ngấm vào xuyên qua da thịt cậu, mưa hắt vào mặt cậu.

Nhưng cậu không đau.

Cậu đang được sưởi ấm vì có thầy

Cậu không đau.... không buồn nữa....

- Thầy.... thầy ơi.... thầy.........

- Sao thế Jaejoong? .... Em lạnh hả?....... Thầy đây....

- Em... thầy biết không?....Em yêu thầy..... Yêu thầy....

Thầy không nói gì.... lại đi tiếp, im lặng, cái bóng tối bao trùm 2 dáng người nhỏ bé. Có lẽ, thầy cũng không hiểu được thực sự thầy dành cho cậu tình cảm gì, chỉ biết thầy rất lo cho cậu, như lúc nãy đấy thôi.

.............................................

Đặt Jaejoong lên giường, thầy nhẹ nhàng, thật nhẹ để cậu không giật mình. Áo Jaejoong ướt, nếu để thế này đến mai mới thay chắc cậu ốm chết mất. Đành vậy.

Yunho nhẹ nhàng tháo từng nút áo Jaejoong ra, cố gắng nghĩ 1 cách bình thường cậu là học sinh của thầy. Làn da trắng nõn tinh khiết lộ dần ra sau lớp vái che thân.

- Uhm.....- Jaejoong rướn người lên, 1 cách Sexy – uhm..... arh......

Chả hiểu cậu muốn nói gì, chỉ thấy rên rỉ khe khẽ. Cậu rướn bộ ngực trắng của mình lên, như khiêu khích, nụ hoa màu hồng cứ nhấp nhô theo từng nhịp thở của cậu. 1 cách thật Sexy, ánh đèn mờ làm khung cảnh càng trở nên gợi tình hơn. Cậu uốn éo thân mình, cậu nóng thì phải. Nhưng thầy cũng là người bình thường nên cũng có những ham muốn như người bình thường khác, đàn ông khác phụ nữ, họ có thể ngủ với bất kì ai, kể cả là người họ không yêu. Chỉ cần họ thỏa mãn cái dục vọng trong họ là được.

Nhưng 1 ý nghĩ khác chạy vụt qua, thầy lấy 1 chiếc áo Pyjama mặc cho cậu, thế là được, thầy thở phào nhẹ nhõm. Yunhon đứng dậy, định đi ra thì.... cánh tay yếu ớt của Jaejoong nắm lấy tay thầy, cậu kéo thầy lại và..... mọi chuyện cứ thế xảy ra...

Họ đã hôn nhau......

Đôi môi mềm mại của Jaejoong khóa chặt lấy môi Yunho, thầy không tin nữa, dường như xung quanh không còn vật gì chuyển động, chỉ có nụ hôn, tim đập và cả 2 người ngồi đó. Jaejoong vò rối tóc thầy, nhấn sau hơn nữa vào nụ hôn...

Cậu.... Cậu chấp nhận điều này....

Cậu chấp nhận sống thực với bản thân....

Cậu sẽ không chạy trốn nữa.......

Cậu yêu thầy.......

Đây mới là sự thật.....

Yunho vội tỉnh lại, đẩy Jaejoong ra thật nhẹ

- Không được........ Chúng ta .... là thầy trò.... Hơn nữa lại.... cách biệt về tuổi tác.... Thầy không hợp đâu.......

- Bây giờ là thời đại nào rồi mà còn có cái suy nghĩ cổ hủ đó nữa! – Jaejoong tỉnh rồi thì phải, cười 1 cách tinh ngịch, cậu liếm môi.

- Em ngủ đi.... Thầy sẽ ra ngoài.....

Jaejoong vội chạy đến khóa trái cửa, cất chìa khóa vào.... vùng kín. ( Reader tự hiểu ah )

- Em muốn đêm nay thầy phải là của em....

- Thằng bé hư hỏng này, mở cửa ra.....!!!

- Nếu thầy dám thò tay vào lấy được...

- Em.... – Thầy không dám tin nữa, nó làm sao vậy? Jaejoong, đây là Jaejoong sao?

Cậu cởi từng chiếc nút áo của bộ Pyjama ra, thầy cố đẩy cửa ra cho bằng được, cậu từ từ như trêu chọc

- Để xem thầy chịu được bao lâu...

Yunho không quay lại nhìn Jaejoong, chỉ cố phá cửa cho bằng được. Jaejoong làm tới, cậu áp ngực vào lưng thầy, vòng tay qua eo thầy.... Cực điểm rồi....

“ RẦM”....

Bằng sức khỏe của 1 người dạy thể dục thầy phá được cửa, chạy ra ngoài thật nhanh, thầy không quay lại nhìn Jaejoong nữa, nó làm sao vậy? Nó không phải là Jaejoong của thầy.

Jaejoong khác,

1 người vui vẻ

1 đứa bé đáng yêu mà cũng đáng thương

1 cậu bé nhanh vui nhanh buồn

1 học sinh cá tính

Bây giờ, nó thật đáng sợ...

Thầy ngồi sụp xuống ghế ngoài phòng khách, Jaejoong bước ra, mặt có gì đó khác, nó khác thật sự đấy

- Thầy kinh tởm em lắm phải không? Em thế đấy! Thầy nuôi ong tay áo mất rồi.... Em chỉ có bấy nhiêu để trả ơn thôi...

- Đây là cái mà em gọi là trả ơn ư? Thầy chỉ muốn em có được 1 cuộc sống khác, 1 thế giới khác, 1 con người khác.... Nhưng em đã chà đạp lên tất cả! Tại sao? Em không muốn mình thay đổi ư?

- Vì.... em yêu thầy!
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:07 am

~~~~~ CHAP 21 ~~~~~

Yunho nhìn Jaejoong trân trân, cậu không đùa, cậu đang tỉnh táo, đây là nói thật, Jaejoong nghiêng đầu nhìn thầy giáo của mình

- Thầy không tin sao?


- Không.... không phải... Nhưng... có gì đó....

- Thôi được..... em hiểu rồi... thầy ngủ đi....

Jaejoong đi vào phòng, mặt buồn bã.

.................................................

Sáng hôm sau.

- Em dậy chưa Jaejoong? – Thầy gõ cửa phòng cậu

- Rồi ạ...- Cậu đáp ủ rũ

- Thầy đi mua đồ ăn nhé! Em ở nhà trông nhà...

Rồi Yunho đi chợ, từ giờ , thầy định sẽ bắt đầu lại.

Nhưng Jaejoong thì không... Cậu đã chuẩn bị rất kĩ...

1 lời xin lỗi...

..... Và tạm biệt....

... .Và .... ra đi.......

Jaejoong thà đi còn hơn ở đây mà tình cảm cứ lớn dần lên không kiềm chế được. Cậu xách đồ đạc của mình và đi khỏi nhà Yunho, chỉ để lại 1 lá thư ngắn, ngắn thôi. Nhưng.... đó là trái tim cậu...

Jaejoong bước đi, rồi ai sẽ chứa chấp cái loại như cậu đây? Jaejoong cười cay đắng, cậu đi theo 1 con đường vô định.

Đi mãi

- Jaejoong.... Cậu... cậu đi đâu vậy? – Lại là Hyunjoong

- Tớ á...! Lang thang~! Vô gia cư....

- Thầy Jung.... Không giữ lời ư?... Thôi được.... Cậu về nhà tớ đi!

~ Tại nhà Jung Yunho ~

- Jaejoong, thầy mua món em thích về này! Em thích Kimbab lắm mà.... Jaejoong ra đây nào! Jae... Jaejoong..... Em đâu rổi?........

Yunho cứ tìm mãi, tìm mãi mà không thấy Jaejoong đâu, thầy chỉ muốn điên lên và cáu với bất kì ai hỏi mình lúc này. Tim thầy như muốn nhảy ra ngoài, cậu đâu rồi chứ???
Xa cách....

Li biệt......

Rồi liệu có trùng phùng?....

~ ~ 6 Tháng sau ~ ~

- Jaejoong... qua đây phụ tớ 1 tay này!

- Okay! Okay! – Jaejoong chạy đến chỗ Hyunjoong – Túi gì mà nặng trịch thế? Người đâu mà lắm công lắm việc!

- Thì thế tôi mới có tiền cho chúng ta sống đấy bạn ơi!

- Hứ! Làm như tớ ăn bám cậu không bằng ấy!Với lại bố mẹ cậu gửi tiền sang suốt! Nói như chúng ta là đồ vô gia cư không bằng!

Giờ Jaejoong có 1 cuộc sống rất vui, cậu đi học, vẫn đi học, nhưng ở 1 trường khác, cách xa trường cũ nhiều, Hyunjoong cũng vậy. Cậu làm nghề tự do kiếm thêm tiền tiêu vặt, Hyunjoong cũng thế.

Nhưng... sự thật rằng... 6 tháng rồi.... mà cậu vẫn không nguôi nhớ Yunho.... mối tình đầu bao giờ cũng sâu nặng và đau khổ nhất...

Thầy.... giờ ra sao? Có vui không?... Cậu.... Không hề vui .... cậu nhớ thầy... chưa 1 phút nào... cậu nguôi nhớ... mà hình như nỗi nhớ đó lại càng đầy.... lại càng sâu... Nó vẫn đau... vẫn rỉ máu ... như vừa mới xảy ra vậy.

Sorry.... I love you.... But... I can’t....

Jaejoong ngồi trong góc phòng, cậu đang nhớ lại. Cái lần đầu gặp thầy thế nào nhỉ? Ghét cay ghét đắng rồi tại sao cậu lại được đưa về nhà thầy? Rồi tại sao cậu lại rủ thầy đi cắt tóc? Rồi thầy nhầm Yoona với bà thu tiền điện.... Rồi giận.... Rồi ăn Kimbab... rồi... yêu.... rồi nhiều lắm... rất nhiều....kể mãi mà không hết....

- Ý! Hết tương ớt rồi! Jaejoong ra đây mua tương ớt nhanh lên!

- Hử? Tớ>?..... Thôi được

Jaejoong mặc đồ rồi ngúc ngoắc đi siêu thị mua tương ớt.

Cậu vui vẻ cầm chai tương ớt trên tay, đang hát 1 ca khúc có vẻ thú vị “ Checkmate “ của U- Know thì phải

“ BỘP”....

Túi đồ ăn trên tay Jaejoong rơi xuống

Ai kia....

Thầy đó... và.... cô Yoona

Họ cười

Phải.....

Họ yêu nhau mà....

Không có cậu thầy vẫn hạnh phúc đấy thôi....

Chỉ có một mình cậu đau khổ...

Cậu ngốc quá đi!
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:07 am

~~~~ CHAP 22~~~

- Cảm ơn em... Yoona....

- Không có gì ah.... nặng quá đi! Anh mua gì mà lắm thế?

- Có gì đâu, mấy món Jaejoong thích ấy mà...

- Thế ah... ÔI.... Em phải đi đây!... Ho Dong oppa gọi em rồi...

- Chậc...từ khi 2 người yêu nhau là ngày nào cũng màu hồng ah... Thầy Ho Dong quả có duyên...

- Anh thì cứ trêu chọc Ho Dong oppa của em... Em đi nhé!

6 tháng rồi... Tất cả đã thay đổi

Yoona đã chấp nhận thua cuộc, giờ cô cũng đang là bạn gái thầy Kang Ho Dong. Có lẽ vì cố gắng bao nhiêu.... cô cũng chẳng thể xóa được hình ảnh của Jaejoong trong đầu óc Yunho... dù bây giờ... cô vẫn còn có gì đó... như là vẫn yêu....

6 tháng rồi... Chưa 1 phút nào Yunho nguôi nhớ Jaejoong, thầy vẫn thế, mua những thứ Jaejoong hay ăn, khi ăn cũng để 1 bát cơm và 1 đôi đũa đó chờ cậu, căn phòng của cậu thầy vẫn giữ và không bao giờ thầy ngủ ở đó, nó vẫn kín đáo như ngày nào...

6 tháng rồi.... Quá đủ để thầy nhận ra được tình cảm của mình dành cho cậu. Lo lắng khi cậu đi, đau khổ khi mất cậu, buồn rũ khi biết cậu đã đi xa, thất vọng khi đã không thấy cậu và hối hận khi đã đánh mất Jaejoong

6 tháng rồi... Quá đủ cho cả 2.... nhưng chẳng khi nào Yunho quên được... vì... thầy ... cũng yêu cậu mất rồi. Thật đáng hận khi đã không sống đúng với bản thân mình, thật đáng ghét khi mình đã bỏ lỡ tình yêu, thật đáng giận khi mình là 1 kẻ ngốc....

.................................................

- Sao hôm nay trông cậu lạ thế Jaejoong?

- Không... không có gì.... mình chỉ.....

- Hôm nay tớ có chuyện muốn nói~

- Gì thế Hyunjoong?

- Bố mẹ tớ có gửi thư qua, bảo tớ và cậu thu xếp đồ đạc để sang Mĩ định cư, cậu tính sao?

- Mĩ ? – Nửa bên kia bán cầu, nơi không có Jung Yunho – Xa thế sao?

- Uk... sáng thứ 2 tuần sau vào 9h chúng ta sẽ khởi hành...

Phải... Jaejoong sẽ chạy trốn sang Mĩ, bên kia bán cầu, nơi không có Jung Yunho và những kỉ niệm đau buồn. Cậu hèn quá... không dám đối mặt với sự thật, ừ, hèn thì sao... dù sao... có ai đó cũng quên rồi...

.....................................

Chỉ còn 2 ngày nữa Jaejoong sẽ đi Mĩ, cậu xin 1 chiếc xe đạp và đi qua khắp các con phố lớn nhỏ của Seoul như để chào tạm biệt nơi đây.

“ BỐP”...

Cậu đụng phải ai đó

- Mẹ mày thằng đui! Đi xe kiểu gì thế?

Cậu đụng phải 4, 5 tên đầu gấu ác ôn đầu đường xó chợ, cậu nhảy xuống xe, xin lỗi ngon lành nhưng chúng không chịu.

- Đền cho tao tiền thuốc!

- Tôi không có tiền!

- Á à.... Mày ngon .... Không có thì đi chơi với bọn tao... trông mày cũng không tệ... Nào...

- Không! Bỏ tay tôi ra!! Bỏ ra!

“ BỤP”

Cậu tuy bây giờ đã khác nhưng máu đầu gấu ngày xưa bỗng trỗi dậy cậu đá vào 1 tên, chúng tức lồng lộn, định ra tay đánh cậu. Nhưng...

“ BỐP”

Lịch sử lại tái diễn...

Người đó,.... là .... Jung Yunho..... đứng đó... rõ hơn bao giờ hết....

- Bắt nạt trẻ con là không tốt đâu!~ Đừng có ỷ đông hiếp yếu chứ!

Rồi nhảy vào quật chúng bằng những ngón võ nhà nghề, cũng như trước đây đã từng cứu cậu vậy...

Lịch sử lặp lại.... và cứ thế... lại xoay về cái quá khứ ngày ấy... cuộc gặp gỡ kì lạ này.... Cứ như chuyện cổ tích.....
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:08 am

~~~~ CHAP 23 ~~~~

- Mình chạy thôi!

Yunho nắm lấy tay Jaejoong chạy trốn trước khi chúng thức dậy và gô cổ 2 người lại. Cứ thế, họ chạy mất....

- T.. Th....- Tại sao chữ “ Thầy” cậu cũng không thốt ra nổi thế này?

- Em lạ lắm phải không?... Thầy có linh cảm lạ... tự dưng muốn đi qua đường này.... em nhớ không trên đường này có cái quán Bar cũ, nơi mà thầy đã từng cứu em đấy... vô tình thật... thấy có người bị bọn nó bắt nạt... không ngờ... đó lại là em .... haha.... Lịch sử xoay lại 1 vòng rồi Jaejoong nhỉ?

- Hức hức.... – Jaejoong khóc, nhiều lần cậu đã muốn nghe lại giọng nói này.... nhìn lại bóng hình này biết bao

- Được rồi.... cậu bé mít ướt của thầy.... Đừng khóc nữa mà.....

Thầy giang 2 cánh tay ôm cậu vào lòng....

Yunho chờ lâu quá rồi.... gặp lại cậu.... có lẽ có 1 sự thần giao cách cảm giữa 2 người.... vô tình .... mà cũng... thú vị.....

Đau, buồn, hận, thất vọng đang chìm dần....

2 người..... 2 con người này đang khóc vì nhau....chỉ vì nhau thôi...

- Thầy.... thầy đã chờ rất lâu.... để em quay lại... nhớ em rất nhiều... Thầy.... à không... có lẽ phải là.... anh yêu em.... anh Y-Ê-U em.~~, Kim Jaejoong.

Đây là sự thật phải không? Jaejoong siết chặt cánh tay của mình hơn... Lời yêu mà có lẽ cậu đã chờ đợi rất lâu rồi... Nếu là thật, xin hãy cứ là sự thật, nếu là mơ, xin hãy là .... thật luôn đi... Nhưng đây không phải là mơ... Mùi hơi này.... Cơ thể này.... Giọng nói này... là Jung Yunho...

( Note: từ đây Kuru sẽ thay đổi cách thế từ Yunho từ “ thầy” sang “ anh” ạ.... để phù hợp với sogsul ý mà... Kamsa... ^^)

Nhưng..... anh và cậu.... cả 2 người..... rồi sẽ lại phải cách xa.... Ngày mốt... cậu sẽ đi Mỹ, cậu đã hứa với tất cả mọi người trong nhà Hyunjoong cậu sẽ đi Mỹ...

Nửa bên kia bán cầu, nơi không có Jung Yunho

Hạnh phúc thật mong manh dễ vỡ, chỉ mới đó thôi, vậy mà tất cả lại tan biến, chỉ ngày mốt nữa thôi...

- 6 tháng qua.... em đã đi đâu? Anh đã tìm, rất nhiều nhưng đều không thấy em... nửa năm.... anh quá già nên không có đủ kiên nhẫn của tuổi trẻ để chờ đợi em được... anh đã chìm vào vô vọng... đau khổ....

- Xin lỗi.... xin lỗi Yunho... xin lỗi anh.....

- Em sẽ quay về bên anh chứ? Mình làm lại từ đầu nha!

- Em... em... xin lỗi.....

- Đừng nói xin lỗi.... – Yunho ôm chặt Jaejoong- Em phải về bên anh

- Em.... em phải đi Mỹ..... cùng Hyunjoong..... em hứa rồi.....

- Mỹ? Em có biết chỗ đó xa như thế nào không hả? Nửa bán cầu và ở chỗ đó...

- Không có anh... – Jaejoong tiếp lời trong nước mắt

- Phải..... không có anh.... không có anh em vui lắm sao? Em quên anh rồi phải không? Tại sao? Chưa 1 lần anh dám quên, chưa 1 lần anh dám vùi quá khứ. Nhưng sao em lại làm thế Jaejoong? Em tàn nhẫn vậy sao?

Định mệnh thật trớ trêu, đưa người ta đến với nhau, rồi đi, rồi trùng phùng, rồi lại biệt ly. Ông trời thật thích đùa với con người.... Nhất là với tình yêu.

Sợi dây số mệnh, sợi dây tình yêu sao mà ngắn thế? Lỡ vùi dập nó đi như vậy sao? Con người.... ai chẳng có số phận ... nhưng sao lại trớ trêu thế này?

- Anh không để em đi thêm 1 lần nữa đâu.... thế là quá đủ rồi....

Yêu là đau....

Yêu là nhớ....

Yêu là xa cách...

Yêu là ích kỷ....

Yêu là phải giữ người đó lại bên mình

Và... yêu là cay đắng....

Jaejoong buông tay khỏi tay Yunho, cậu cúi đầu 1 lần cuối, giấu giọt nước mắt đau đớn

- Em.... em ... chào thầy.... Choisonghaeyo....

- Jaejoong ... em..... em....

Jaejoong chạy đi mãi, thật nhanh, cậu leo lên 1 chiếc xe Taxi gần đó rồi đi thẳng mãi, Yunho chỉ biết dốc tàn lực chạy theo, rồi khuỵu xuống... rồi nhìn theo.... Mất rồi.... mất em thật rồi
Về Đầu Trang Go down
yunyunjaejae

yunyunjaejae


Tổng số bài gửi : 109
Join date : 28/01/2011

(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitimeMon Jun 11, 2012 10:08 am

~~~~ CHAP 24 ~~~

Những ngày sau cứ như là địa ngục với Jaejoong, cậu làm sao đây? Dù có quyết tâm thế nào cậu cũng chẳng quên được hình bóng Yunho ngày hôm đó... Những lời nói của anh dành cho cậu...

Nhưng cậu vẫn quyết định đi... Ngày ấy dù nhanh hay chậm rồi cũng đến...

Bước ra sân bay với vẻ ủ rũ.... cậu ngoái lại 1 lần nữa, bỏ được rồi, tình yêu cuả cậu.

- Chúng ta đến phòng chờ đã nhé!

Thời gian cứ trôi

Sinh đông và nhẹ nhàng

Vội vàng và im lặng

Thời gian chẳng nói gì với ai bao giờ....

Thời gian sẽ xóa những vết đau về da thịt

Nhưng vết đau về tinh thần, có khi cũng không xóa được đi

9 giờ kém.... Jaejoong bước dần lên máy bay

“ Phòng thông tin xin thông báo tin nhắn đến 1 số khách hàng, có 1 tin nhắn gửi đến cho hành khách Kim Jaejoong, chúng tôi nhắc lại, có 1 tin nhắn gửi đến cho hành khách Kim Jaejoong. Đây là 1 tin nhắn khá khẩn cấp, mong hành khách Kim Jaejoong hiện đang có mặt ở sân bay nghe”

Và cái giọng ấm áp ấy vang lên, 1 tin nhắn khẩn

“ Jaejoong phải không? Nếu em nghe được thì hãy nghe kĩ nhé! Anh cho em 1 tiếng đồng hồ để chạy đến bể bơi sau trường ta, nếu chậm trễ... không bao giờ em được thấy mặt anh 1 lần nữa... anh không đùa đâu. 1 tiếng!”

“ Vâng, đó là toàn bộ nội dung lời nhắn. Chúng tôi xin gửi lời nhắn tiếp theo đến hành khách Lee Dong Won...”

1 tiếng

1 tiếng của số phận

1 tiếng để giữ anh lại cuộc đời này

1 tiếng để quyết định cho cuộc đời cậu

Không chần chừ thêm nữa, Jaejoong nhằm hướng ngược máy bay mà chạy đi, để lại Hyunjoong đứng đó và nhìn theo cậu không khỏi cay xót

“ Rốt cuộc tôi vẫn chỉ là kẻ ngốc yêu em đơn phương

Chúc em hạnh phúc”

Jaejoong chạy với tốc độ nhanh nhất có thể, bắt xe taxi, cậu nhờ bác tài lao đến trường thật nhanh, khá xa

20 phút nữa.... 15 phút nữa.... 10 phút nữa....

“ Két” xe dừng lại...

Jaejoong chạy vào... bể bơi ư? Bể bơi có mái vòm kín đằng kia... chỉ còn 5 phút nữa... 3 phút...

- Yunho ! Yunho! Em đến đây! Yunho! Yunho!

Yunho đang dầm mình dưới nước, Jaejoong nhảy tùm xuống kéo anh lên, Yunho cố tình tự dìm mình trong nước thì phải. Jaejoong lay mạnh Yunho nhưng anh không dậy. Làm sao đây? Ah! Hô hấp nhân tạo... mà thôi... ghê quá!

Jaejoong lấy tay ấn sâu vào ngực Yunho để đẩy nước ra... 1 ít nước ra được.... 1 lúc sau.... Jaejoong bèn làm hô hấp nhân tạo, cậu áp môi mình vào môi Yunho và bắt đầu hút nước

- Em định lợi dụng anh đấy hả?

- Yunho! Yunho! – Jaejoong ôm chầm lấy Yunho – Yunho! Em không bỏ anh mà đi nữa đâu! Em sợ lắm rồi!~

- Em thì có gan nào mà bỏ anh được! _ Yunho cười

Yunhon cố tình nghiêng người rồi kéo tùm Jaejoong xuống nước, Yunho và Jaejoong nhìn nhau, anh trêu chọc:

- Chỗ này sâu đấy... ôm anh chặt vào!....

Yunho “tặng” cho Jaejoong 1 nụ hôn sâu nồng.... nụ hôn của tình yêu.... của sự nhớ nhung... của con tim... của tâm hồn... của chờ đợi....

Nụ hôn dưới nước, nửa ảo nửa thực.......

Và ... từ từ.... họ lao vào nhau.....
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





(M) love teacher (longfic/yunjae) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: (M) love teacher (longfic/yunjae)   (M) love teacher (longfic/yunjae) I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
(M) love teacher (longfic/yunjae)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next
 Similar topics
-
» (longfic) tôi không ngốc!
» List fic yunjae
» yunjae is real
» Because It's love
» (film)dangerous love

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
ღ♥ °•° --> 8A-Quang Trung-Vinh< -- °•° ♥ღ  :: Your first category :: Giải trí :: δΦVương Quốc Cass-DBSK↨♠-
Chuyển đến